Nếu Thư Dư biết thời gian cô vào phòng vệ sinh rửa và gỡ mặt nạ, có thể khiến cho mình bị lật xe, như vậy thì cả đời này cô không rửa mặt nữa cũng là có khả năng.
Cô từ phòng tắm đi ra, còn đang ngâm nga một điệu nhạc nhỏ, lúc nhìn thấy Phó Tây Từ cô vẫn còn không biết chuyện bị lật xe, liền có chút kinh ngạc: "Về rồi aa.”
Thư Dư vỗ vỗ lớp kem dưỡng da mới thoa lên mặt, vô thức liếc nhìn chiếc điện thoại di động vẫn chưa tắt, vẫn đang bật, khi nhận ra, cô mở mắt ra và bắt đầu hoảng sợ.
Chắc là chưa nhìn thấy đâu nhỉ, nếu nhìn thấy rồi anh sẽ không phải là biểu hiện này.
Cô len lén quan sát anh, thật khó để cô nhìn ra được cảm xúc nào từ khuôn mặt này.
Thư Dư mặt không chút biểu cảm đi về phía bàn cà phê, nhân lúc anh không chú ý cô cầm nó trở lại, vì vậy cô phải nói chuyện với anh về chủ đề khác để đánh lạc hướng sự chú ý.
"Hôm nay công ty không có chuyện gì chứ?"
Có chuyện gì nói với cô cũng vô dụng!
Từ khi cô đi ra đến giờ, ánh mắt của Phó Tây Từ vẫn luôn nhìn cô, anh cũng chứng kiến quá trình biến đổi của khuôn mặt từ trắng bệch sang dần ửng đỏ.
Dù mặt đỏ bừng nhưng vợ anh vẫn bình tĩnh, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và cũng chẳng có vấn đề gì liên quan đến anh.
“Là có chút chuyện.” Phó Tây Từ đáp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354672/chuong-34.html