Ngày hôm sau khoảnh khắc cô nhận được cờ thi đua, Thư Dư liền nhận ra rằng tên cầu nam này không hề nói suông.
Màu đỏ của cờ thi đua cực kì nghiêm chỉnh, bên cạnh có tua màu vàng, ở giữa viết một chữ to mạ vàng – thấy việc nghĩa hăng hai làm, xin tuyên dương.
Thư Dư nhìn chằm chằm vào lá cờ một lúc lâu, và tức giận đến mức muốn thở oxy.
Trên thế giới đáng lẽ nên có 8 kỳ quan mới đúng.
Còn có một kỳ quan chính là tên cẩu nam như Phó Tây Từ mà cũng có thể có vợ được.
Cuối tuần, Thư Dư phải đi làm.
Cô đã chuẩn bị chuyện sẽ bị hàng chục nhân viên công ty nhìn chằm chằm vì cái tay bị bó như một cái màn thầu nhỏ.
Ngay cả người trợ lý thường ngày hướng nội và ít nói cũng nhìn cô chằm chằm một hồi lâu, không khỏi nói: "Thư tổng, tay của cô rất giống như một người mang sức mạnh vô địch vậy đó.”
?
Thư Dư hít một hơi, "Tôi cảm thấy người coi tiền tài như rác rưởi như đồng chí đây nhất định là không để ý đến tiền thưởng cuối năm lắm.”
“Tôi nói sai rồi, Thư tổng, kỳ thật trông giống như tay đang cầm cái túi xách, rất thời trang."
"..."
Chủ đề cuối cùng kết thúc trong sự im lặng của Thư Dư.
Người trợ lý lo lắng rời đi với "Giải thưởng cuối năm của Schrödinger".*
Thư Dư giơ tay lên nhìn tới liếc lui, cứ nghĩ tới Phó Tây Từ ngày hôm đó là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354667/chuong-29.html