Sau khi thanh toán tiền, bên kia giao mũ bảo hiểm lại cho cô.
Thư Dư vừa mở cửa xe, để Phó Minh Song ôm bánh trôi nhỏ đi ra, xe điện không lớn, nhưng cô và Phó Minh Song không béo, hai người cộng thêm một đứa trẻ nữa, miễn cưỡng của có thể ngồi được.
Cô đội mũ bảo hiểm lên đầu Phó Minh Song.
Sắc mặt của Phó Minh Song hốc hác, thanh âm run run: "Tiểu Thư, em biết lái không?”
“Biết chứ…” Cô ngồi xuống phía trước, nắm lấy tay cầm của xe điện, ép mình phải bình tĩnh lại, “Thứ này hẳn phải có cùng nguyên lý với xe đạp.”
Phó Minh Song chỉ nghe rõ câu nói trước đó và ôm chặt bánh trôi nhỏ trong tay.
Thư Dư thở ra, cũng coi như là thuận lợi để lái chiếc xe đạp đi.
Lúc đầu khi lái có hơi cảm thấy lạ lẫm, nhưng sau vài phút thích nghi đã tốt lên không ít, cô tự tin hơn để tăng tốc, cứ lái như thế để đưa Phó Minh Song và bánh trôi nhỏ đi đến bệnh viện.
“Chị đi vào trước đi, em để xe rồi sẽ đi vào sau.” Thư Dư lần nữa cởi mũ bảo hiểm xuống.
Trước cửa bệnh viện đã có bác sĩ chờ sẵn, thấy bọn họ đến, vội vàng đi tới.
Cô cứ nhìn mọi người đi vào, nhưng cô không chạy xe đi mà dừng lại ngay tại chỗ, buông tay cầm, mở lòng bàn tay ra xem, đều là mồ hôi.
Khi Thư Dư đỗ xe xong rồi đi vào, bánh trôi nhỏ đã được tiếp nhận điều trị.
Trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354666/chuong-28.html