Thư Dư bật cười, cô đúng là bị tức chết mà.
Nửa giờ đồng hồ cô phải lắng nghe mẹ Thư giáo huấn thế nào là một người vợ đúng ở trong phòng làm việc, còn Phó Tây Từ thì lại yên giấc ngủ ngon lành ở đây.
Nhưng phàm là cô có lòng dạ hẹp hòi thêm chút đi nữa, cô có thể hoàn toàn ngất xĩu.
Thư Dư đi tới, động tác không nhẹ, hận không thể đánh thức anh dậy thì mới thôi, nhưng dù lớn tiếng thế nào, người trên giường cũng sẽ không động đậy hay nhúc nhích.
Khi ngủ Phó Tây Từ nằm rất bình thường, không giống như cô, người hận không thể cuộn mình lại thành một quả bóng, anh còn chừa cho cô cả một chỗ bên tay trái.
Thư Dư bị làm cho tức giận đến mức không muốn ngủ chung giường với anh. Cô ôm gối muốn ngủ một mình lên sô pha, đi được hai bước cô lại bất giác nghĩ tại sao cái đồ chó này chọc giận cô xong, thì người phải ngủ trên sô pha lại là cô, từ đầu đến cuối không phải chỉ có mình cô chịu tổn thương thôi hả?
Không chịu nổi, thật sự là không chịu nỗi mà.
Thư Dư đặt cái gối xuống lại, nằm xuống giường rồi cô cuối cùng chìm vào giấc ngủ bằng cách tự thôi miên mình.
Có lẽ vì mang theo tâm trạng mà phải đi vào giấc ngủ nên đêm nay cô cũng mơ thấy Phó Tây Từ.
Trong giấc mơ bởi vì chuyện con cái mà cô đã cãi nhau một trận rất quyết liệt với Phó Tây Từ, anh lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354653/chuong-15.html