“Thư tổng.”
Phó Tây Từ bắt tay cô một cách lịch sự.
Chỉ có Thư Dư biết câu nói của Thư tổng này lực sát thương không lớn mà sức châm chọc lại cực mạnh, cô miễn cưỡng cười đáp: "Phó tổng.”
Trong lòng hận không thể xé anh ra làm 8 mảnh.
Chọc cô vui lắm hả?
Cho dù ánh mắt của cô có hung dữ đến đâu, nó vẫn bị Phó Tây Từ trực tiếp chặn lại.
Khi cả hai đối tác đến phòng họp, cuộc họp bắt đầu ngay lập tức.
Thư Dư và Phó Tây Từ được xếp ngồi ở bên cạnh nhau, cô không nghiêng đầu mà chỉ dùng âm lượng mà cả hai người đều có thể nghe được mà hỏi: “Không phải anh nói không đến sao?”
Câu này nghe như nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Phó Tây Từ nói cùng âm lượng, anh nhìn chằm chằm vào màn hình, "Dù sao thì phong thái dũng cảm và anh hùng của em trong công việc quan trọng hơn, không thể để em cảm thấy tiếc nuối được.”
Bốn từ dũng cảm và anh hùng thốt ra từ miệng anh, như thế nào cũng nghe rất mỉa mai.
“Thế thì thật khiến người ta thấy cảm động đấy, ông xã của em đúng là tinh tế mà .” Nội tâm của Thư dù ngập tràn cảm xúc nhưng lại không thể diễn tả ra.
“Em không cần quá xúc động, nên làm mà."
"..."
Hai người anh một câu tôi một câu, ngoài mặt thì khách khí nhưng thực chất là đâm sau lưng nhau, khi những nhân viên khác nhìn qua đều phải mỉm cười, trông như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354647/chuong-9.html