Thư Dư cúi đầu nhìn mình, trên người trống rỗng không có vali, thật sự không giống người bỏ nhà đi.
Cô nghiêm mặt nói: "Mang tiền thì cái gì chẳng mua được.”
Cô nói thêm: "Quẹt thẻ của anh."
Là kiểu quẹt đến nỗi trái tim nhói lên, cô không thể để đau khổ một mình được.
Phó Tây Từ không ngạc nhiên chút nào, anh gật đầu, "Có thể tóm tắt sự tình được không?”
Suy cho cùng, anh vẫn không biết nguyên nhân tại sao vợ anh lại bỏ nhà ra đi vào nửa đêm.
Thư Dư mở điện thoại ra, mở bức ảnh mà Tống Sơ Hi đã gửi cho cô rồi đưa cho Phó Tây Từ xem, “Anh có thể tự mình xem."
Phó Tây Từ cầm lấy và liếc nhìn nó với đôi mắt u ám.
Tống Sơ Hi đã cố tình chọn một góc, nhìn trông rất giống có chuyện gì đó.
“Em biết tấm ảnh này là Tống Sơ Hi đã cố tình chọn góc chụp để chọc tức em. Em không ngu ngốc đến mức người khác cho em xem cái gì em liền tin cái đó." Thư Dư hấc cằm, cái cổ thiên nga trắng nõn thon dài, cô cũng không quên biện hộ cho bản thân, bảo vệ hình tượng thông minh của mình.
“Vậy thì, em đang tức giận cái gì?” Phó Tây Từ đưa điện thoại trả lại cho cô.
Biểu cảm trên mặt vẫn không chút dao động, đôi mắt hơi nhấc lên cứ nhìn cô như thế.
Cái này còn cần hỏi?
Thư Dư hít một hơi thật sâu, cố gắng nhắc nhở chính mình, anh là một cái máy trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354646/chuong-8.html