Vẫn vào thứ sáu, vẫn quán rượu cũ.
Bọn họ có thói quen hẹn ở quán này, ngoại trừ thức ăn ngon, giá cảvừa phải, còn chủ yếu vì nó cách nhà cô khá gần, khuyết điểm duy nhất là hơi xa nơi ở của Cố Hằng Chỉ.
Đây là nơi tri kỷ của hắn, Từ Minh Bồng biết.
Khi vừa bị bạn trai phản bội lúc trước, cô ngủ không được ăn khôngxong, cả người gầy yếu tong teo, Cố Hằng Chỉ tuy có công việc và cuộcsống riêng, nhưng không thể bỏ mặc cô, nên đơn giản hẹn cô thứ sáu tuầnnào, mặc kệ bận cái gì cũng sẽ gặp nhau, ít nhất để anh thấy cô gắp thức ăn này nọ cho vào miệng… Chớp mắt một cái, coi vậy mà đã năm năm.
Năm năm này, cô không biết chính mình có phải thương tâm quá nặng nềkhông, mà nhìn người đàn ông nào cũng sinh ra nghi hoặc. Đồng hồ báo yêu đương của cô giống như tạm dừng hoạt động, mà chắc cả đời này, có vẻcũng sẽ không khởi động lại.
“Đáng giận, cậu lại là người đến sớm”. Cố Hằng Chỉ đẩy cửa tiến vào, thấy cô đang lục tục chia đồ ăn nở nụ cười.
Anh hiện tại ba mươi hai tuổi, là giám đốc nghiệp vụ của công ty vănphòng phẩm Quang Thải, đồng nghiệp với Thư Hãn Vũ, nhưng làm công việckhác nhau, nên hẳn không có cơ hội nghe về quyết định của cô từ TiểuVũ….
“Tương lai đại khái sẽ rất ít có cơ hội như thế này”.
“A?”.
Anh đang cắn một nửa miếng gà viên, vẻ mặt si ngốc, Từ Minh Bồng thấy thế, phụt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-khong-don-gian/1918011/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.