Sau năm năm, quay trở lại A thành.
Xuống máy bay, Tiêu Mặc Thần nắm chặt tay cô lên xe, cô nhung thấy phong cảnh bên ngoài cửa số vừa quen thuộc vừa lạ lẫm, trong lòng nháy mắt buồn vô cớ.
Cố Noãn nói: "Chúng ta trở về... căn biệt thự trước kia chúng ta ở nhé?"
"Em muốn sống ở đó sao?" - Tiêu Mặc Thần có chút ngạc nhiên, bởi anh đã sắp xếp chổ mới cho cô, nhưng khi nghe cô nói thì gật đầu: "Được, dù là ở đâu thì anh cũng sẽ ở bên em."
Quay về đến biệt thự, mọi thứ đều giống như trước đây, Cố Noãn tìm lại được chút cảm giác quen thuộc, mỉm cười với Tiêu Mặc Thần, sau đó đưa hai đứa trẻ lên lầu.
Thu dọn xong căn phòng ngủ của bọn trẻ cũng tới giờ cơm tối, Bảo Bảo và Bối Bối ngồi máy bay xa có chút mệt, ăn cơm xong liền đi ngủ sớm.
Cô vừa về phòng ngủ, vừa tắm xong đã bị người nào đó ôm vào lòng, hơi thở nóng ấm phủ lên gương mặt cô, nụ hôn thật sâu.
"Noãn Noãn."
Giọng nói êm tai khiến tai cô ngứa ngáy, Tiêu Mặc Thần không nhịn được bế cô đặt lên giường: "Noãn Noãn, hứa với anh, bốn người chúng ta, mãi mãi không rời xa."
Cố Noãn mở ra ánh mắt tràn ngập hạnh phúc, cuồng nhiệt đáp trả: "Mặc Thần, em hứa."
Một trần triền miên không dứt.
Gần đây Tiêu Mặc Thần khá bận rộn, có vẻ vì lưu lại N thành quá lâu nên công việc ở Hưng Thịnh bị dồn lại.
Nhưng nếu đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3629359/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.