Trong biệt thự.
Không khí hạ nhiệt cực thấp.
Dì Châu cầm cốc nước cẩn thận đi vào phòng khách, đặt cốc nước lên bàn: "Tiêu thiếu gia, cậu uống chút nước."
Trong phòng khách, một mảnh hỗn độn.
Mọi thứ trên bàn đều bị ném xuống sàn.
Trên sàn có rất nhiều mảnh vỡ và nước. Không biết Tiêu tổng thế nào, vừa về tới nhà có thể đập cái gì liền đập hết.
いじい
Dì Châu liếc nhìn Cảnh Dương dùng ánh mắt hỏi: "Sao vậy?"
Cảnh Dương lắc đầu, hắn cũng không biết, dọc đường đi không khí như đóng băng, không biết trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn khẳng định có liên quan đến phu nhân.
Bên ngoài mưa to không dứt, phu nhân còn chưa trở về.
Cảnh Dương thận trọng nói: "Nhị gia, bên ngoài trời mưa không dứt, phu nhân chỉ là một người phụ nữ yếu đuối ở bên ngoài một mình không an toàn, để tôi ra ngoài tìm..."
"Cút, không được phép nhắc tên tiện nhân đó."
Cảnh Dương ngậm miệng, không dám nói gì nhiều. Nhưng bên ngoài trời mưa càng lúc càng lớn, đêm hôm khuya khoăt, phu nhân là một người phụ nữ ở bên ngoài, lỡ xảy ra chuyện gì thì sao.
Dạ dày co rút, Tiêu Mặc Thần ngồi trên ghế sô pha, lông mày nhíu chặt, trong lòng tức giận đá chân vào bàn cà phê.
Ly nước trên bàn rơi xuống đất, bắn tung tóe vào quần hắn.
Dì Châu sợ chết khiếp không dám làm gì, đột nhiên điện thoại của bà vang lên.
Không khí càng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3620540/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.