Cố Noãn quay đầu nhìn về phía Tiêu Mặc Thần như cũ nhắm mắt tựa vào ghế sô pha.
Gương mặt đỏ bừng không nghĩ rằng anh ta đã giúp cô giải vây, anh không muốn để cho cô phải uống rượu.
Tư Tư rút vào trong lòng Trần Diệp khúc khích cười: "Trần ca, anh xem Tiêu tổng đối với Minh Châu thật tốt, anh còn không mau tự phạt mình một ly."
Trần Diệp tự rót cho mình một ly rượu: "Đúng đúng đúng, là lỗi của tôi."
Nghe Trần Diệp trêu ghẹo, Cố Noãn mặt càng đỏ hơn, người đàn ông bên cạnh cô nhàn nhạt mở miệng, giọng nói nhuốm đầy rượu: "Lát nữa cô lái xe đưa tôi về."
Thì ra là thế, Cố Noãn mím môi gật đầu.
Hóa ra là vì muốn cô lái xe đưa anh ta về cho nên không muốn cho cô uống rượu.
Nhưng mà, không phải có Cảnh Dương sao?
11h đêm, một đám người từ Đế Vương đi ra...
Trời bắt đầu mưa.
Trong mấy người, Tiêu Mặc Thần uống nhiều nhất, ngoài trừ Cố Noãn, những cô gái khác cũng uống rượu nên chia nhau gọi taxi.
"Chị dâu, chúng tôi đi trước, chị và nhị ca trên đường đi chậm một chút."
Cố Noãn hơi mỉm cười nhìn bọn họ gật đầu.
Mưa càng ngày càng lớn, Cố Noãn đỡ Tiêu Mặc Thần đã say khướt, anh đặt tay lên vai cô, dựa hết vào người cô để đứng vững: "Tiêu tiên sinh, anh không sao chứ."
Tiêu Mặc Thần nhàn nhạt ừ một cái.
Cảnh Dương đưa xe tới.
Trong xe không có ô, Cố Noãn đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3620539/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.