Trưa hôm sau, dì An đi lên lầu gõ cửa phòng ngủ nhưng bên trong không có tiếng động, từ đêm qua Lục gia nổi giận đùng đùng bỏ đi, Cố tiểu thư cũng không có đi xuống nhà.
Dì An tìm chìa khóa dự phòng trong kho rồi vội vàng mở cửa phòng.
Cố Noãn nằm trên giường lớn, hai mắt nhắm nghiền, gương mặt đỏ bừng.
Dì An nhẹ nhàng chạm vào Cố Noãn gọi cô dậy, một tay sờ lên trán cô, nóng bừng.
“Dì An.”
Dì An lo lắng ra dấu: “Tiểu thư, cô sốt rồi.”
Dì An lo lắng đứng lên, lấy điện thoại di dộng ra, Cố Noãn đưa tay sờ lên trán, rất nóng, đêm qua khi hắn đi, cô đi vào nhà vệ sinh muốn tắm, mê man ngủ thiếp đi, sáng thức dậy liền phát hiện mình nằm trong bồn tắm ngủ quên.
Vậy mà liền sốt.
Thật là xui xẻo.
Cô nắm chặt tay dì An, lo lắng nói: “Con không muốn… nhìn thấy hắn ta.”
Dì An chắc chắn sẽ nói với hắn, đến lúc đó khó tránh khỏi hắn sẽ chế giễu cô.
Dì An khó xử nhìn vẻ mặt yếu ớt của Cố Noãn ra hiệu: “Cố tiểu thư, cô sốt cao quá… tôi đi gọi bác sĩ đến.”
……
Cây kim lạnh buốt tiêm vào mu bàn tay cô, hàng mi khép kín của Cố Noãn run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch như tờ giấy.
Bác sĩ hôm nay cũng là bác sĩ lần trước đến, đi xuống lầu, bước tới gần người đàn ông ngồi trên ghế sô pha có gương mặt u ám: “Tiên sinh, ngài có biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3620528/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.