Chương trước
Chương sau


(Vương đô, bên trong dinh thự của gia tộc Maine)

Leonardo Luwich, một quý tộc trẻ điển trai tóc nâu, đang ngồi vắt chân ở trên ghế. Đối diện anh ta là chủ nhà, con trai của công tước, Charles Maine. Tác phong không phù hợp với tư cách một vị khách. Nhưng vì họ là bạn thân từ nhỏ, nên Charles chẳng quan tâm điều này, hơn nữa tâm trí anh đang phải tập trung vào một vấn đề nghiêm trọng hơn. 

"Charles, vẫn không có thông tin gì về Charlotte sao? Cô ấy hiện ở đâu?" Cuối cùng, Leornado phá vỡ sự im lặng bằng giọng điệu không mấy hào hứng.

Charles ôm trán, tỏ ra bất lực, đã nhiều ngày kể từ khi Charlotte mất tích, dù bỏ bao công sức tìm kiếm nhưng gia tộc Maine vẫn không thể biết Charlotte đã đi đâu. Kết quả là đám cưới đang bị hoãn vô thời hạn.

"Làm sao tôi biết được! Trước khi bỏ trốn, em gái tôi đã để lại một lá thư nói rằng nó thà chết chứ không cưới Hầu tước Richard!"

"Hừ, thật là một cô gái vô dụng, bỏ lỡ cơ hội củng cố sức mạnh của gia tộc." Leonardo tặc lưỡi.

"Im đi..."

"Không phải sao? Ma thuật hệ thực vật của Charlotte vô dụng đã đành, đến cả nghĩa vụ của một quý tộc là cống hiến cho gia tộc cũng vứt bỏ..."

"Đừng có nói như vậy về em gái tôi, cho dù là cậu, Leonardo!" Charles bị kích động, trở nên gắt gỏng.

"Nào, nào, thật hiếm khi cậu mất bình tĩnh đấy, Charles."

"Vậy đừng nói những điều vô nghĩa nữa! Mục đích của cậu đến đây hôm nay là gì, Leonardo?"

Leonardo nhếch mép, cười một cách gian xảo. "Tôi không rảnh rang đến mức chỉ tới đây chơi, tôi đến để thông báo một tin vui. Cuộc chiến giữa Anjou và Ashville sẽ sớm bắt đầu thôi."

"Cái gì? Ý cậu là sao?" Charles không thể tin vào tai mình.

"Nhà Luwich chúng tôi sẽ giúp một tay để kích động cuộc chiến này, hãy tạm gác chuyện hôn sự của Charlotte qua một bên đi."

"Hãy nói cặn kẽ cho tôi nào! Làm sao nhà Luwich có thể thúc đẩy hầu tước khai chiến được?"

"Thúc đẩy hầu tước ư? Không, kẻ mà ta cần thúc đẩy là gia tộc Dart."

Charles nhướng mày kinh ngạc, "Nhà Dart ư? Bằng cách nào?"

"Bằng cách viện trợ một số lượng vũ khí ma pháp khổng lồ cho Anjou. Hầu tước Richard là một con người tham lam, nhưng lại không được thông minh cho lắm. Ông ta sẽ vui vẻ mà đón nhận món quà của chúng ta. Và điều này sẽ khiến nhà Dart cảm thấy bị đe dọa, họ sẽ buộc phải ra tay đánh phủ đầu nhà Anjou."

"Đợi đã! Vũ khí ma pháp đâu mà nhiều vậy, chúng rất đắt đỏ, sợ rằng kinh phí của phe chúng ta không đủ..."

Vũ khí của nhà Luwich do các bậc thầy khắc Runes chế tác thủ công, tốn rất nhiều thời gian vì đòi hỏi chất lượng cao hơn ma cụ dân dụng. Mỗi vũ khí còn đắt hơn cả chi phí trang bị cho mười hiệp sĩ, thế nên chỉ những pháp sư, sĩ quan cao cấp và quý tộc mới sở hữu những thứ này. Charles e ngại nhà Luwich đang sử dụng hết nguồn lực dữ trự, sau này lấy gì mà đối phó phe phái nhà Partria? Nhưng Leonardo chỉ cười khẩy đáp lại:

"Yên tâm đi, những chuyến hàng được ngụy trang trông có vẻ nhiều thôi, chứ số lượng thực tế chỉ được 1/10, vả lại toàn là hàng đời cũ của nhà Luwich. Sau đó, tôi chỉ việc cố tình để lộ ra thông tin, lọt đến tai gia tộc Dart, và cả Rein nữa. Chúng sẽ rơi vào bẫy ngay thôi."

"Cậu... đã tính trước mọi việc à?"

"Đương nhiên, cậu đừng coi tôi là đồ ngốc như thái tử và tên Albert kia chứ. Tôi là kẻ chiến đầu bằng cái đầu!"

Charles nghi ngại nhìn con trai vị pháp sư triều đình đang cười đắc ý, trước khi Leonardo tiếp tục.

"Tuy nhiên để chắc chắn sự kích động diễn ra thành công, còn cần thêm một yếu tố nữa."

"Đó là gì?"

"Hãy để hoàng gia ra sắc lệnh công nhận mỏ đá ma thuật của Rein thuộc về Anjou. Vì nhà Dart và Rein là đồng minh, một khi xung đột diễn ra sẽ kéo cả ba nhà cùng tham chiến."

Charles nghe vậy bèn lắc đầu, "Tôi cũng nghĩ đến việc đó rồi, nhưng chưa thể thực hiện ngay thời điểm này đâu. Nếu làm vậy, nhà Rein sẽ không chấp nhận, và rất có thể những lãnh chúa trung lập sẽ phản đối hoàng gia. Cán cân quyền lực trong vương quốc sẽ bị phá vỡ."

"Tại sao không thể, một khi loại trừ gia tộc Dart, những lãnh chúa khác sẽ không đáng kể."

Con trai công tước nín lặng, không hiểu Leonardo lấy đâu ra sự tự tin như vậy. Đây là một canh bạc rất mạo hiểm. Nếu thất bại thì hậu quả không thể lường được.

"Leonardo! Điều này rất rủi ro, cậu có chắc hầu tước có thể chiến thắng nhà Dart không? Không thể đánh giá thấp Alviss Dart được, hắn nguy hiểm hơn là ta nghĩ đấy!"

"Charles, cậu nhầm rồi, tôi rất cảnh giác với hắn, chính vì vậy chúng ta mới cần kích động cuộc chiến này..."

"Sao?"

"Nhìn đây..."

Leonardo lấy ra một công cụ ma pháp, trên đó có in dấu hiệu của gia tộc Dart. Charles nhận ra ngay vật phẩm quen thuộc này.

"...Nó là thiết bị chiếu sáng do nhà Dart làm ra?"

Leonardo gật đầu, nhanh chóng tháo nó ra, lấy ra phần lõi bên trong.

"Hãy nhìn vào những mạch ma pháp tinh xảo này, tuy nhỏ bé nhưng chính xác như khuôn đúc. Kể cả những bậc thầy giỏi nhất của nhà Luwich cũng không thể sao chép được!"

"Thật... sự sao!?" Charles há hốc miệng kinh ngạc, điều này vượt ngoài sự tưởng tượng của anh.

"Đúng vậy! Công nghệ chế tác hàng trăm năm của vương quốc, đối với Alviss Dart chỉ như trò đùa! Điều đáng sợ là hắn có thể tạo ra hàng loạt những thứ như vậy. Thử hỏi nếu hắn dùng trong việc sản xuất vũ khí, hiệu quả sẽ kinh khủng như thế nào!"

Lần đầu tiên Charles thấy Leonardo, một kẻ kiêu ngạo ngoại hạng lại thừa nhận mình kém hơn đối phương. Và nhà Luwich với kho kiến thức tích lũy hàng trăm năm cũng không thể sánh bằng. Thật ra tên Alviss đó từ nơi quái quỷ nào chui ra vậy!?

 "Chính vì thế, cuộc chiến này là để thăm dò thực lực của nhà Dart. Nếu nhà Anjou thắng thì sẽ rất tuyệt, nhưng kể cả khi họ thua, chúng ta vẫn lấy được thông tin về sức mạnh quân sự của Dart. Và khi đó, chúng ta sẽ tìm ra cách đối phó với chúng!"

"Leonardo... Cậu định thí mạng hầu tước và những người dân Anjou, chỉ để thu thập thông tin à?"

"Không còn cách nào khác. Tất cả là vì lợi ích của gia tộc chúng ta!"

Charles cảm thấy rùng mình, nụ cười của Leonardo, lạnh lùng và tàn nhẫn như ác quỷ. Nhưng với tình thế này, bọn họ không còn cách nào khác đành phải trông cậy vào nhà Luwich.

"Thôi được rồi, tôi tin cậu lần này, Leonardo." Charles thở dài.

"Cám ơn. Vậy cậu hãy báo với công tước Maine, để ông ấy thuyết phục bệ hạ ra sắc lệnh."

 "Được rồi, tôi sẽ cố gắng. Nhưng chuyện này đừng để cho thái tử biết, sẽ không có ích gì mà lại chỉ thêm lôi thôi!"

"Chắc chắn rồi, hãy yên tâm."

Tiễn bạn mình rời đi, Charles ngồi lặng một mình, tự vấn trong lòng. Liệu chọc giận Alviss Dart có phải là ý hay không? Hắn quá bí ẩn và khó lường. Chưa kể bên cạnh hắn, là 'công chúa lôi điện' Carolina, Charles biết quá rõ về người phụ nữ này. Tài năng siêu việt và sự lạnh lùng tàn nhẫn của cô ta sẽ là một thảm họa cho bất cứ ai dám đối đầu. Làm thế nào mà hai kẻ như thế trên đời lại kết hợp với nhau vậy?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.