(Vương đô, bên trong dinh thự của gia tộc Maine)
Leonardo Luwich, một quý tộc trẻ điển trai tóc nâu, đang ngồi vắt chân ở trên ghế. Đối diện anh ta là chủ nhà, con trai của công tước, Charles Maine. Tác phong không phù hợp với tư cách một vị khách. Nhưng vì họ là bạn thân từ nhỏ, nên Charles chẳng quan tâm điều này, hơn nữa tâm trí anh đang phải tập trung vào một vấn đề nghiêm trọng hơn.
"Charles, vẫn không có thông tin gì về Charlotte sao? Cô ấy hiện ở đâu?" Cuối cùng, Leornado phá vỡ sự im lặng bằng giọng điệu không mấy hào hứng.
Charles ôm trán, tỏ ra bất lực, đã nhiều ngày kể từ khi Charlotte mất tích, dù bỏ bao công sức tìm kiếm nhưng gia tộc Maine vẫn không thể biết Charlotte đã đi đâu. Kết quả là đám cưới đang bị hoãn vô thời hạn.
"Làm sao tôi biết được! Trước khi bỏ trốn, em gái tôi đã để lại một lá thư nói rằng nó thà chết chứ không cưới Hầu tước Richard!"
"Hừ, thật là một cô gái vô dụng, bỏ lỡ cơ hội củng cố sức mạnh của gia tộc." Leonardo tặc lưỡi.
"Im đi..."
"Không phải sao? Ma thuật hệ thực vật của Charlotte vô dụng đã đành, đến cả nghĩa vụ của một quý tộc là cống hiến cho gia tộc cũng vứt bỏ..."
"Đừng có nói như vậy về em gái tôi, cho dù là cậu, Leonardo!" Charles bị kích động, trở nên gắt gỏng.
"Nào, nào, thật hiếm khi cậu mất bình tĩnh đấy, Charles."
"Vậy đừng nói những điều vô nghĩa nữa! Mục đích của cậu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-nang-phan-dien-trong-the-gioi-otome-game/3595016/chuong-41-2.html