Trong ánh sáng lờ mờ của sáng sớm, tôi chống tay trên đất và nâng cao, hạ thấp thân thể đều đăn, mồ hôi đang tuôn ra nhễ nhại.
"...498...499... 500..."
Tôi đang hít đất trên sân tập bên ngoài trang viên của mình, là một phần của bài tập luyện thể lực hàng ngày.
Mỗi sáng, tôi đều duy trì việc tập luyện của mình đều đặn, dù cho công việc có bận rộn cỡ nào. Vì tôi hiểu, bỏ công sức rèn luyện hàng ngày thì nó sẽ trở thành thứ sức mạnh cứu mạng cho mình lúc nguy cấp.
Tôi vốn không phải là thiên tài chiến đấu hay gì cả, khả năng thể chất không thể sánh với những cao thủ hàng đầu của vương quốc, ma pháp của tôi cũng thuộc dạng bình thường. Chính vì thế tôi phải bù đắp bằng cách nỗ lực rèn luyện mỗi ngày. Cơ bắp của tôi đã trở nên săn chắc rõ rệt, những múi cơ xuất hiện ngày càng nhiều. Lượng ma lực của tôi cũng đã tăng lên đáng kể so với khi ở học viện, mặc dù có thể sử dụng bộ lưu trữ ma lực để hỗ trợ khi chiến đấu, nhưng tốt hơn không nên quá lạm dụng nó.
Mặt trời vẫn chưa lên, nhưng Carolina chợt xuất hiện và cắt ngang bài tập của tôi, điệu bộ cô ấy trông khá vội vàng.
"Xin lỗi vì làm gián đoạn chuyện luyện tập của anh, Alviss, nhưng có chuyện khẩn cấp!"
"Có chuyện gì vậy, Carolina?"
Tôi dừng bài luyện tập của mình, vợ tôi nhanh chóng dùng chiếc khăn khô lau mồ hôi trên cơ thể tôi. Vừa làm điều này cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-nang-phan-dien-trong-the-gioi-otome-game/3595015/chuong-41.html