Sau màn khiêu vũ, tôi và Carolina ngồi nghỉ ngơi và từ chối tất cả những lời mời khác. Cảm giác thấy có ai đang dò xét mình, tôi bỗng chú ý đến nhóm người thái tử, hai tên mục tiêu chinh phục còn lại cũng đã tề tựu. Tên tóc xanh lá là Charles Maine, con trai công tước và tên tóc nâu kia là Leonardo Luwich, con trai trưởng pháp sư hoàng gia. Có vẻ chúng đang bàn tán về việc gã Albert bất ngờ thảm bại trước tôi, thỉnh thoảng lại liếc trộm sang đây. Chà, mặc kệ chúng mưu tính gì, chỉ cần không làm phiền chúng tôi là được.
"Chúng ta hãy về thôi Carolina!" Tôi nắm tay cô ấy, mong muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.
"Vâng, dường như cha em đã đi trước rồi."
Vừa ra khỏi sảnh tiệc, người nhà Partria nhanh chóng mời chúng tôi lên chiếc xe ngựa đã chuẩn bị sẵn. Bỏ lại sau lưng những tiếng náo nhiệt của buổi tiệc, chiếc xe ngựa rời đi, đưa tôi và Carolina đến căn biệt thự của nhà công tước.
Trước mắt tôi là tòa nhà cao bốn tầng, trên cổng là gia huy sư tử vàng, biểu tượng của nhà Partria. Màu chủ đạo của nó là vàng kim, những cây cột, phù điêu đều được dát vàng. Độ xa hoa của nó thể hiện sự giàu có của gia tộc công tước. Nhưng đây thậm chí còn không phải cơ sở chính của công tước. Lâu đài của họ ở lãnh địa Partria có lẽ còn hoành tráng xa xỉ hơn nhiều lần.
"Đã nửa năm em mới trở lại nơi này, trông không có gì thay đổi nhiều!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-nang-phan-dien-trong-the-gioi-otome-game/3594998/chuong-27.html