Một ngày nọ, tôi đến gặp cha mình, nam tước Dart, đang trong phòng làm việc của ông.
"Alviss, dạo này tình hình kinh tế của lãnh địa rất tốt, có lẽ cha nên nghỉ hưu sớm và trao quyền điều hành cho con thôi. Ha ha ha!" Cha tôi ngả người trên ghế, cười một cách thoải mái.
Trước đây khi chưa lên làm nam tước, cha tôi làm công việc chăm sóc ngựa và điều hành nông trường, có lẽ đó mới là nơi ông thuộc về hơn là công việc bàn giấy. Ông luôn thúc giục tôi nhanh chóng kế vị tước hiệu.
"Chưa cần đâu thưa cha. Con xin đề xuất một ý kiến."
"Ồ, Alviss, đó là gì vậy?"
"Về vấn đề an ninh của lãnh địa, con đề xuất xây dựng đội quân thường trực để bảo vệ lãnh địa."
Một khi kinh tế phát triển thì tất yếu sẽ thu hút các thế lực bên ngoài dòm ngó, có thể là các lãnh chúa khác, hoặc những băng cướp hoạt động ở vùng hoang dã. Đó là lí do tôi đề xuất yêu cầu này.
Cha tôi ngồi thẳng lưng dậy, nghĩ ngợi một lúc.
"Đây là một vấn đề quan trọng nhưng cần thiết. Nhưng liệu chúng ta có đủ nhân lực không? Hay con dự tính sử dụng lính đánh thuê?"
"Chỉ một phần thôi."
Tôi giải thích cho cha nghe ý tưởng. Nông dân chủ yếu bận rộn vào mùa gặt, vào những thời điểm nhàn rỗi, tôi sẽ tập hợp và huấn luyện quân sự cho họ. Để có thể huy động quân đội được huấn luyện khi cần. Đây gọi là lực lượng bán thường trực. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-nang-phan-dien-trong-the-gioi-otome-game/3594981/chuong-13.html