Bốp
Một chiếc gạt tàn bay đến, thành công đập vào trán Phó Đình Thiên một cú đau điếng. Thế nhưng, hắn lại không phản kháng, chỉ im lặng nhìn người đàn ông trung niên đang buông lời mắng chửi mình kia.
"Cái thằng ngu dốt! Tao đã dặn mày phải thật cẩn thận khi tiếp cận con nhỏ họ Kiều đó! Bây giờ mày nhìn xem, cổ phiếu công ty chúng ta đang sụt giảm, tất cả là nhờ ơn thằng con trời đánh như mày!"
Phó Thành tức giận nghiến răng ken két, hận không thể bóp cổ đứa con trai ở trước mặt mình. Ông ta xoa mái tóc màu muối tiêu, hai đầu mày chau lại, xem chừng thất vọng cực điểm.
Công sức bao nhiêu năm qua Phó Thành để con trai mình tiếp cận Kiều Vi Vi coi như thành công cốc. Vốn dĩ ông ta đã tạo điều kiện cho Phó Đình Thiên và Kiều Vi Vi tiếp xúc với nhau, họ Phó cũng được Kiều gia nâng đỡ một khoảng thời gian dài.
Vậy mà thằng con trời đánh này lại gian díu với Cao gia, khiến Kiều gia trở mặt thành thù.
Bây giờ công ty nhà họ Phó mất đi bảo hộ của Kiều Vi Vi, cổ phiếu biến động thất thường, các gia tộc khác cũng khó để yên cho ông ta. Hận không thể rèn sắt thành thép, nếu Phó Đình Thiên khôn ngoan hơn thì Phó Thành đã có thể được Kiều gia chống lưng phía sau, sau này chẳng cần phải nhìn sắc mặt của bọn nhà giàu khác mà sống nữa.
"Nếu mày có thể được một phần như Ngạn Đình, tao đã chẳng phải bắt mày dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-anh-trai-cua-tra-nam/3079544/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.