"Ngốc, làm con dâu ta, ta sẽ yêu thương con hết lòng"
Cô ta nở nụ cười ngây thơ, hôn lên má bà tỏ vẻ thân thiết.
"Vâng"
-----------------
Tư Lãng ôm cô vào lòng, đỡ cô dậy rồi dẫn lên giường ngồi.
"Ta lên giường ngồi đi, ngồi dưới sàn sẽ lạnh"
Ý Kỳ thấy hai người kia đã ra ngoài rồi thì cô mới tiện nghe lời Tư Lãng, im lặng lúc lâu thì cô mới chịu nói chuyện với anh, tính nói ra lời thật trong lòng mình, rằng cô rất yêu anh nhưng lúc này thì không được.
"Mẹ anh có vẻ ghét em...chắc lúc về nhà thì em không thể gần anh rồi"
"Nếu em đồng ý gả cho anh thì không ai dám động vào em đâu"
Ý Kỳ vẫn suy nghĩ về lời cầu hôn lúc sáu tháng trước, cô có thể yêu người đã ép bức cha đến chết sao? Đêm qua cô đã rất lo cho anh, lo đến mức chẳng thể ăn uống hay nghỉ ngơi, chỉ có lúc mệt mỏi lắm thì mới nhắm mắt được. Trong đầu anh luôn hiện hữu hình ảnh Mộc Ý Kỳ ngày hôm qua, lúc đó một cô gái nhỏ nhắn bất lực ôm anh, nước mắt giàn giụa, lúc ấy tai anh áp vào ngực cô nên anh nghe thấy tim cô đập mạnh lắm. Ý Kỳ hít một hơi rồi quyết định nói ra tiếng lòng, không thể im lặng được
"Em...em đã thích anh từ rất lâu, cái ngày đám tang của cha em..."
Tư Lãng nhếch một bên chân mày lại còn cười đểu tiến tới gần cô
"Có phải lúc anh bước vào rất ngầu không? Haha "
Mặt cô đỏ hết cả lên vì nhớ lại lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-ac-quy/1797543/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.