- Thật ra tôi không muốn về nhà, ở đây làm việc cũng tốt.
Nhạc Yên Nhi nhún vai, khẽ nói.
- Tôi không dám hỏi cô, cô không sao chứ?
- Không sao, khiến cô lo lắng rồi.
Nhạc Yên Nhi khẽ cười rồi bảo biên tập Ngô lên xe, cô tiện đường đưa biên tập Ngô về.
Sau đó, cô mới lái xe về nhà.
Tám giờ tối, lượng xe lưu thông rất nhiều, ánh đèn đường vàng rọi xuống gương mặt gầy gò của Nhạc Yên Nhi, bao phủ lên khuôn mặt cô một vầng sáng.
Cô muốn rẽ nên nhìn vào gương chiếu hậu, chẳng ngờ thấy được một bóng hình quen thuộc.
Con ngươi cô co lại, phanh gấp, dừng xe ngay sát lề đường.
Cô vội xuống xe nhìn về phía đường đối diện, bóng người kia vừa mới lẫn vào dòng xe cộ.
Bóng lưng thẳng tắp, đầu cúi thấp, mặc sơ mi đen, dáng vẻ vội vàng.
Dù không thấy mặt nhưng bóng lưng kia làm cô thấy rất quen thuộc.
Giống như Dạ Đình Sâm!
Cô không dám khẳng định, chỉ có thể vội vã bước tới.
Xe cộ như mắc cửi, cô vừa tránh xe vừa bước vội, nhưng khi thấy người kia sắp bước vào một hẻm nhỏ tối thui, cô cuống lên!
Cô bất chấp lao tới.
Nhưng một chiếc xe nhào ra rồi phanh gấp trước mặt cô.
Nhạc Yên Nhi giật mình lùi lại, cô ngã xuống, đầu gối đập xuống đất, đau vô cùng.
Lái xe cũng giật mình vì Nhạc Yên Nhi lao ra quá đột ngột nên phanh gấp, sau đó thò đầu ra khỏi cửa xe, giận dữ gào lên:
- Muốn chết à? Không thấy đèn đỏ à?
Nhạc Yên Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742353/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.