- Ừ, đi rất nhiều nơi, ngắm rất nhiều cảnh đẹp, cũng có cực kỳ nhiều linh cảm nhưng dạo này thì em không có ý định đi nữa, muốn tập trung cho sự nghiệp. Anh thì sao, những ngày trôi qua ở nơi đất khách quê người thế nào?
- Làm việc, uống rượu, rượu trắng, vàng, đỏ đủ cả.
Anh đáp.
Vừa nhắc tới rượu, Dư San San lập tức trở nên hào hứng, cô cười hì hì, híp mắt nói:
- Em ra ngoài lâu vậy nhưng chẳng uống tí rượu nào, đám rượu cất ở nhà cô đơn sắp chết rồi! Muốn uống với em hai chén không?
Cô nói hai chén thì chắc chắn là hai chai.
- Được, lâu lắm rồi không uống rượu với em.
Bạch Kính Thần sảng khoái đáp.
Dư San San ăn vội miếng mì cuối cùng rồi lấy một chai rượu từ trong tủ rượu ra, đa số đều là Dạ Đình Sâm tặng vì hắn biết cô thích loại này.
- Chúng ta chơi trò chơi đi, mỗi người một chén, mỗi chén sẽ hỏi đối phương một vấn đề, đối phương phải trả lời thành thật, được không?
Bạch Kính Thần nói.
Dư San San sững người nhưng cô lập tức cười toe toét, đáp:
- Ai sợ ai?
Cô uống trước, chén rượu sâu bằng nửa ngón tay đã được rót đầy.
Dáng uống của Dư San San không hề thanh tú mà như một người đàn ông, cô ngửa đầu uống cạn rượu rồi nói:
- Người phụ nữ lần trước ngủ cùng là ai?
- Dư San San.
Anh quả quyết đáp, không hề do dự.
Cô sững người, chẳng ngờ câu hỏi đầu tiên đã lúng túng như vậy rồi.
Ngay khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742204/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.