Từ đó về sau, một ngày bình thường của hai người là ăn cơm, ngủ, đọc sách.
Nhạc Yên Nhi đơn phương cãi vã, thắng lợi.
Nhạc Yên Nhi đơn phương trừng phạt, thắng lợi.
Nhạc Yên Nhi đơn phương ngược đãi Dạ Đình Sâm, thắng lợi.
Có một loại cưng chiều gọi là Dạ Đình Sâm, hắn có thể chiều vợ đến không có điểm dừng, hơn nữa còn rất bình thản, chỉ đắm chìm trong hạnh phúc này là đủ.
Hạnh phúc bình thản như dấm, lên men ngày đêm là có thể khiến xương cốt cứng rắn nhất cũng hóa mềm.
Ngày qua ngày, Dạ Đình Sâm đã có thể ra ngoài đi lại, vết thương ở lưng cũng có thể cắt chỉ.
Cắt chỉ xong, Nhạc Yên Nhi nhìn thấy những vết thương chằng chịt kia, nước mắt lại rơi. Ngón tay cô run rẩy chạm vào lưng hắn, cảm nhận chỗ da thịt sần sùi kia.
- Đau không?
Cô nén tiếng khóc, nghẹn ngào hỏi.
- Nếu sợ thì đừng nhìn, bảo rồi còn không nghe, em ngoan ngoãn nghe lời được không?
Dạ Đình Sâm bất đắt dĩ.
Hắn vốn không muốn cho Nhạc Yên Nhi nhìn nhưng cô rất kiên quyết, hắn không ngăn được.
David cười bảo:
- Cậu quả là một kỳ tích, đây không phải công của tôi, nếu không phải ý chí của cậu kiên cường như vậy thì đã chẳng qua nổi kiếp nạn này. Được rồi, hai vợ chồng cứ tiếp tục đi, tôi đi trước.
Bác sĩ vừa đi, Dạ Đình Sâm đã kéo Nhạc Yên Nhi vào lòng:
- Qua cả rồi, em chỉ cần biết bây giờ anh không sao là được.
- Vì sao lúc ấy anh không cho em biết đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742190/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.