Anjoye đẩy những người cản mình lại, lớn giọng gọi:
- Cút sang một bên! Dạ Đình Sâm, đi ra đây cho tôi!
Anjoye phẫn nộ quát, ánh mắt rất hung dữ.
Chết tiệt!
Hắn sao có thể làm tổn thương Nhạc Yên Nhi như thế? Khi trước hắn sẵn sàng đánh đổi mạng sống để bảo vệ cho cô, vậy nên Anjoye tin hắn, không tranh đoạt với hắn, chẳng ngờ sự tình lại thành ra thế này.
Như vậy đừng trách hắn không khách khí.
Cửa phòng chủ tịch mở ra, anh cả của anh ta đã xuất hiện.
- Cậu đến làm gì?
Dạ Đình Sâm hờ hững nhìn, dù biết rõ nhưng vẫn hỏi.
Chuyện Dạ Đình Sâm giả mất trí nhớ chỉ có bản thân hắn và William biết để tránh khiến sự việc phức tạp hơn, ngay cả Trần Lạc và Nghiêm lão cũng không biết chứ đừng nói gì người khác, kể cả Nhạc Yên Nhi.
Anjoye nở một nụ cười xấu xa, đôi mắt hồ ly cong lên, rõ ràng là màu mắt sáng rực nhưng lại tỏa ra nét ác độc.
- Xem ra anh quên chị ấy thật rồi.
- Cậu nói đến Nhạc Yên Nhi?
- Phải.
Anjoye cười rồi đứng lên, chậm rãi bước tới trước mặt Dạ Đình Sâm.
Khóe môi vừa mỉm cười yêu nghiệt nhưng chỉ một giây sau, sắc mặt Anjoye trở nên nghiêm túc, hai tay túm chặt cổ áo Dạ Đình Sâm, lạnh lùng hỏi:
- Anh vất vả cứu cô ấy khỏi tay tôi là để đối xử với cô ấy như thế à? Anh yêu cô ấy sâu đậm nhường nào, sao bây giờ có thể dễ dàng quên đi như thế? Trái tim anh cũng lớn quá rồi!
Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742130/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.