Xe lao như bay, năm phút sau, cuối cùng họ tìm thấy Nhạc Yên Nhi ở một sườn núi.
Dạ Đình Sâm như điên lao ra khỏi xe, hắn mở cửa xe, bế Nhạc Yên Nhi lên.
Trên gương mặt cô toàn là máu, khuôn mặt nhỏ tái nhợt như một con búp bê không có sinh mệnh.
Lần này, William lái xe, Dạ Đình Sâm ôm Nhạc Yên Nhi ngồi ở ghế sau. Hắn ôm cô rất chặt.
Cho tới bây giờ, hắn chưa bao giờ ôm cô chặt như thế, dường như nếu hắn chỉ lỏng tay một chút thôi, cô sẽ theo gió bay đi.
- Xin lỗi, xin lỗi.
Hắn lẩm bẩm, sự đau lòng vô hạn cũng bị thổi vào trong gió.
Chẳng mấy chốc đã tới bệnh viện.
Bác sĩ lập tức kiểm tra kỹ lưỡng, cũng may sức khỏe Nhạc Yên Nhi không có vấn đề gì.
- Ai là người nhà bệnh nhân?
Bác sĩ hỏi.
Dạ Đình Sâm đứng phắt dậy, bước tới đáp:
- Tôi, vợ tôi sao rồi?
Sắc mặt bác sĩ rất khó coi:
- Anh làm chồng kiểu gì vậy? Vợ anh đã có thai hơn một tháng, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, trước đó cô ấy còn có dấu hiệu sảy thai, bây giờ thành tử cung rất yếu, cũng may lần này không xuất huyết, nếu không sẽ nguy hiểm, anh biết không?
Dạ Đình Sâm ngẩn ra, hắn không dám tin vào tai mình nữa:
- Ông nói gì cơ?
- Cô ấy có thai, anh không biết à?
Bác sĩ hỏi.
Dạ Đình Sâm giật mình, chẳng trách cô treo đầy ảnh trẻ con trong nhà, chẳng trách trong phòng sẽ có sách cho bà bầu, rõ ràng là cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742129/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.