Nhạc Yên Nhi ngồi trong phòng khách dưới tầng, không đợi lâu lắm đã thấy Dạ Đình Sâm đi xuống. Vội vàng đứng dậy đón xong cô lập tức hỏi thăm:
- Sao rồi? Cậu ta khỏe không? Chuyện của hai người có giải quyết được không?
Câu hỏi đến dồn dập đủ để thấy cô ở dưới chờ sốt ruột thế nào.
- Yên tâm, giải quyết xong rồi, chúng ta về nhà thôi.
Dạ Đình Sâm nắm chặt tay cô, thờ ơ đáp lời.
Cô cảm nhận được hắn dùng rất nhiều sức, so với mọi khi còn mạnh hơn rất nhiều, tựa như đang phát tiết cảm xúc trong lòng, khiến cô phải ngước lên nhìn.
Sắc mặt hắn rất tệ, hơi tái, mày cũng cau chặt lại.
Nhìn sao cũng không giống như đã giải quyết được khúc mắc.
- Đã xảy ra chuyện gì sao?
Giọng cô chất đầy lo âu.
- Đừng hỏi, em chỉ cần ở bên tôi là được rồi.
Dạ Đình Sâm không nghĩ linh tinh nữa, hắn nắm chặt tay cô, như sợ cô sẽ bỏ hắn mà đi.
Nhạc Yên Nhi mím môi, cô im lặng không hỏi nữa mà chọn cách an tĩnh ở bên cạnh hắn.
Cô biết hắn có rất nhiều bí mật, hơn nữa đều không thể nói cùng cô, nhưng cô cũng không để ý, chỉ cần mỗi khi gặp chuyện người hắn nghĩ tới đầu tiên là cô cũng đủ rồi, chỉ cần thế… cô cũng đã thỏa mãn rồi.
Đôi khi dù yêu nhau nhưng không nhất thiết phải rõ ràng mọi thứ về đối phương, mỗi người đều có thể giữ lại chút bí mật, chỉ cần bí mật đó không gây tổn thương cho nhau là đủ.
Không phải cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741981/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.