Anjoye không buồn liếc chiếc di động Dạ Đình Sâm để ở đầu giường mà vẫn chuyên tâm chơi game trên máy, miệng thì ngậm nhiệt kế nên tiếng nói ra không được rõ ràng:
- Gì thế?
- Cậu dùng người quan trọng nhất với tôi để uy hiếp tôi nên tôi cũng chỉ đành làm đúng như thế thôi.
Dạ Đình Sâm cúi đầu vuốt tay áo vest, sắc mặt như núi băng, lạnh đến thấu xương.
Hắn đã làm gì?
Anjoye giật bắn người, vội vàng cầm máy của Dạ Đình Sâm lên, mở ra thì thấy một bức ảnh.
Trong một không gian tăm tối chỉ có một ngọn đèn cực sáng chiếu thẳng xuống, dưới ánh đèn là một người phụ nữ bị trói chặt vào ghế, mắt cũng bị che kín bằng vải đen.
Chiếc di động bị ném sang một bên, trò chơi trong đó vẫn chạy nhưng nhân vật thì đã chết, tiếng nhạc vang lên báo hiệu ‘Game Over’.
- Anh đã làm gì mẹ tôi?!
Anjoye ném điện thoại sang bên cạnh, vội vàng bật dậy, giống như sư tử điên cuồng phẫn nộ, lao thẳng tới trước mặt Dạ Đình Sâm, tóm chặt cổ áo hắn.
Vì đang bệnh nên sức anh ta cũng không đám kể, nhưng từ lực cánh tay vẫn có thể cảm nhận được cơn tức của Anjoye lúc này.
Dạ Đình Sâm lại rất bình tĩnh, cảm xúc của Anjoye lúc này hắn cũng từng trải qua khi Nhạc Yên Nhi gặp chuyện không may, hắn hiểu nó rất rõ.
Cực kỳ khó chịu!
Dạ Đình Sâm nhướng mày, trong đôi mắt đen không hề có cảm xúc.
Tiếng nói lạnh ghê người chậm rãi thoát ra từ đôi môi mỏng:
- Còn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741980/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.