Dạ Đình Sâm nghe vậy thì nhướng mày.
Hắn luôn cảm thấy sự quan tâm của ông Beyer với mẹ mình thật sự quá mức, ví dụ như bây giờ, bà đang làm gì ông ta cũng biết rất rõ.
Hắn có thể cảm nhận được tình cảm của Beyer với mẹ mình, đó là thứ tình cảm y hệt như hắn với Nhạc Yên Nhi, thậm chí còn sâu sắc hơn.
Vì thời gian ông ở bên mẹ hắn đã quá lâu.
Một người đàn ông vì lý do gì mới không cưới cũng không có con, chỉ ở bên một người phụ nữ tới hai mươi năm trời?
Nhưng hắn cũng biết hai người họ hoàn toàn không có khả năng bên nhau, bởi lẽ trong lòng mẹ hắn còn có một người, một người đã chết từ lâu.
Dạ Đình Sâm khẽ nhích người, thân thể cao to chắn trước mặt Beyer, ánh mắt hung dữ nhìn thẳng vào ông, giọng nói lạnh buốt:
Là một trợ lý, ông không thấy quan hệ giữa mình với cấp trên quá thân mật à? Chủ tịch lo cho phó chủ tịch sao? Ông cười đáp. Khuôn mặt của người hơn năm mươi tuổi, dù làn da đã bắt đầu chảy xệ nhưng không hề ảnh hưởng tới vẻ đẹp của ông, toàn thân tỏa ra hơi thở khiến người khác an tâm, cực kỳ có phong cách riêng.
Người đàn ông đó mỉm cười, trong đôi mắt đen sâu thẳm lộ ra một vầng sáng, kết hợp hài hòa với ngũ quan châu Âu.
Dạ Đình Sâm nghe thấy sự trêu ghẹo trong nụ cười này, hắn lạnh mặt, nói:
- Trợ lý Beyer là người thông minh, có một số việc chắc không cần tôi nhắc nhở. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741921/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.