Nhạc Yên Nhi lo cho Dạ Đình Sâm nên không phát hiện ra một câu của người đàn ông này có đến hai ý nghĩa.
Thế nhưng cô cũng không phải là con ngốc, vẫn cảm nhận được ánh mắt hắn nhìn mình càng ngày càng nóng bỏng và bầu không khí mỗi lúc một nguy hiểm hơn.
Cô nuốt nước miếng đánh ực một tiếng, định bụng giả ngu cho qua chuyện.
- Tôi đi rửa mặt chút đây, có khi mợ Trần đã nấu xong cơm rồi ấy chứ… Nhạc Yên Nhi vừa nói vừa cẩn thận nhích ra mép giường, khi thắng lợi còn ở ngay trước mắt thì cô lại thấy trời đất quay cuồng.
Dạ Đình Sâm vươn tay ôm chặt lấy cô rồi kéo về, sau đó không những đặt cô chính giữa giường lớn mà còn trở mình đè lên.
Người đàn ông này vừa mới buồn buồn tủi tủi, thế mà bây giờ đã biến thành lang sói luôn rồi.
Nhìn tư thế kia đi, có khác gì muốn ăn sống nuốt tươi cô không chứ?
- Chạy à? Nếu cô lo lắng thì kiểm tra thử đi.
Nhìn gương mặt như tạc gần trong gang tấc, Nhạc Yên Nhi e dè rụt cổ lại: Không cần mà… Cần chứ sao lại không, nếu chỗ quan trọng như thế mà bị thương thì làm sao cô có thể yên tâm được chứ? Nhạc Yên Nhi chợt nhớ tới trải nghiệm không thoải mái lần trước.
Cô lắc đầu sợ hãi:
- Không cần, đừng thế, tôi còn chưa khỏe hẳn mà, anh mà làm như lần trước thì tôi không chịu nổi đâu.
Lần trước hắn bị cơn giận phủ mờ cả lý trí, cho dù cô khóc lóc cầu xin cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741777/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.