Nhạc Yên Nhi ở bệnh viện năm ngày.
Đến khi kiểm tra xác định không còn bất cứ vấn đề gì nữa, cả lớp thạch cao mỏng ở cánh tay cũng được tháo ra thì Dạ Đình Sâm mới thả lỏng.
Chiều ngày thứ năm, hắn bèn ân chuẩn cho cô về nhà.
Đã lâu không về biệt thự Hoàng Đình, Nhạc Yên Nhi cảm thấy như cách tận mấy đời rồi vậy.
Lần trước khi cô rời khỏi nơi này, hai người như nước với lửa.
Lần này trở về thì họ đã thẳng thắn bày tỏ lòng mình, quyết định nắm tay bầu bạn cả đời.
Tuy mợ Trần và mợ Trương không biết tường tận chuyện đã xảy ra, thế nhưng nhìn hai người ngọt ngào ân ái thì cũng mừng như mở cờ trong bụng.
Cả hai vui vẻ làm cho Nhạc Yên Nhi một bàn đồ ăn đầy ắp.
Quản gia Thẩm lại càng cười tươi roi rói.
Ông thầm nghĩ trong lòng, cuối cùng thì đôi vợ chồng trẻ này cũng đến ngày thái lai rồi.
Nhạc Yên Nhi trở thành tâm điểm chú ý của mọi người thì hơi xấu hổ.
Cơm nước xong xuôi, cô không dám ở trong phòng khách nữa, chỉ vội vã nói về phòng xem kịch bản rồi định chạy lên phòng tầng hai.
Nhạc Yên Nhi vừa bước chân lên tầng thì đã có một đôi tay vươn ra bế bổng cô lên.
Cô sợ tới mức tí nữa thì bước hụt, may mà có một thân thể ấm áp mau chóng tiến lên đỡ lấy.
Giọng nói trầm thấp quyến rũ như tiếng violon của Dạ Đình Sâm vang lên ngay bên tai cô:
- Về phòng à? Về phòng nào? Nhạc Yên Nhi run cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741776/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.