Bạch Nhược Mai cười cay đắng:
- Đông Lục, không phải là em không tin anh, nhưng anh bên em lâu thế rồi, vậy mà em vẫn chỉ là vị hôn thê, em thậm chí còn chẳng có tư cách để so đo nữa.
Lâm Đông Lục hiểu ý Bạch Nhược Mai.
So đo tư cách gì, chẳng phải là tư cách làm vợ mình hay sao? Anh nhớ tới lúc nghe được cuộc nói chuyện giữa Bạch Nhược Mai và Cố Tâm Nguyệt ở nhà họ Cố, lòng anh hiểu rõ vị hôn thê này chưa chắc là người vô tội trong việc mình mất trí nhớ.
Vậy nên sâu trong lòng mình, Lâm Đông Lục không muốn cưới cô ta khi mọi chuyện còn chưa rõ ràng.
Nhưng bây giờ Bạch Nhược Mai đã nói trắng ra như vậy, nếu Lâm Đông Lục không làm một số việc để chứng tỏ thì rất khó khiến cô ta bình tĩnh lại.
Khuôn mặt Nhạc Yên Nhi bỗng lóe lên trong đầu anh.
Nhạc Yên Nhi hay Bạch Nhược Mai? Lâm Đông Lục rất nhanh đưa ra quyết định.
Anh ta trịnh trọng nắm chặt tay Bạch Nhược Mai, quỳ một chân xuống, chân thành nói:
- Anh đã từng tưởng tượng rất nhiều lần mình nên cầu hôn em vào lúc nào, có lẽ vì lo được lo mất quá nhiều nên cứ kéo dài mãi, đến mức em cảm thấy bất an, anh nghĩ mình không thể kéo dài thêm nữa rồi.
Bạch Nhược Mai thấy thế thì che miệng không dám tin, nước mắt lấp lánh trên khóe mắt.
Lâm Đông Lục giống như chàng hoàng tử đẹp trai trong truyện cổ tích, quỳ gối thẳng lưng, dịu dàng mỉm cười:
- Bây giờ anh chưa chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741764/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.