“Đi thì cũng đã đi rồi... Trường cũ mời tôi trở lại dạy học. Tôi cũng đang dự định như thê, em làm trợ giảng cho tôi đi.” Lục Quang nói: “Tôi nhật định phải trói em lại bên mình mới yên tâm được..
“Anh không buồn hỏi xem tôi có đồng ý không à?”
“Em đã ở bên cạnh tôi nhiều năm như vậy. Cho dù bị tôi ức hiếp, em cũng đã quen với kiểu đó rồi. Đã vậy rồi, tốt hơn là em nên đi theo tôi, chịu khó làm một con ký sinh trùng đi.”
“Cũng có vẻ có lý. Đường Nghệ Thân lắp bắp nói, trên thực tê cô cũng đã thỏa hiệp với Lục Quang Lệ rồi.
“Tôi định tự mình thành lập phòng nghiên cứu, em có muốn đi theo tôi không?”
Nghe câu hỏi này, Đường Nghệ Thần ngâng g đầu, đỏ mặt nhìn Lục Quang Lệ: “Tôi không biết gì cả, tình cảm cũng tùy tiện..
“Còn có ai hiểu rõ em hơn tôi?” Lục Quang Lệ tự hỏi bản thân.
“Lại còn thường xuyên bị lú lẫn, bình thường lúc lên gân…”
“Tôi cũng biết.”
“Nhưng, tôi rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Một khi tôi nói bắt đầu. tôi không muốn kết thúc, cũng không muốn người khác dùng tôi như một món đồ chơi. Cho nên, nêu hôm nay anh chỉ muôn chơi với tôi..
“Anh thực sự muốn bóp chết em.” Lục Quang Ly nói với Đường Nghệ Thần.
Anh đã nói trắng ra vậy rồi, người phụ nữ này lại còn suy nghĩ lung tung, thật muôn tìm một chỗ nào đó đè xuông hôn một một trận.
Ngay sau đó, một y tá đi ngang qua hành lang, nhìn thây hai người họ, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887330/chuong-1423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.