Trong đêm khuya thanh vắng, Đường – Nghệ Thần ở lại trong phòng của Đường Ninh một lúc.
“Trong bệnh viện đang xôn xao lên, nói con gái của trưởng khoa cuối cùng cũng cướp Lúc Quang Lệ khỏi tay chị, trong ngờ trong bệnh viện của mọi người cũng ghê thật, chẳng kém cạnh giới giải trí là bao.”
“Người ta. vốn không thuộc về chị, sao có thể gọi là cướp được?” Đường Nghệ Thần thờ ơ đáp: “Em rẻ đâu?”
“ở nhà trông hai đứa nhỏ, lát nữa sẽ đến.”
“Em đề cho cậu ấy nghỉ ngơi một chút, không cần kè kè bên cạnh suốt này đâu, em cũng chưa sinh.”
“Cái này chị phải nói với anh ấy.”
Đường Ninh cười với Đường Nghệ Thân.
Đúng lúc này, bóng dáng Lục Quang Lệ đột nhiên đi qua cửa, Đường Ninh liền vội vàng nói với Đường Nghệ Thần: “Ừm, xem ra vẫn chưa bị cướp mắt, bác sĩ Lục hình như không đi dã ngoại.”
“Đi hay không cũng không liên quan đến chị?”
Vậy khi nào thì cô mới nộp luận văn?” Lục Quang Lệ dựa người vào cửa phòng Đường Ninh hỏi.
“Đêm nay tôi thức đêm viết!”
“Vậy còn không đi đi?”
Đường Nghệ Thần xoay người lườm anh ây một cái, sau đó bực mình rời khỏi phòng bệnh, còn Lục Quang Lệ thì đi ngay sau lưng cô, khiên cô š một phen kinh sợ: “Anh không đi dã ngoại đi, đi theo tôi làm gì.”
“Cô viết không được cũng sẽ liên lụy đến tôi, tối nay tôi giám sát cô viết.”
“Thần kinh!” Đường Nghệ Thần hừ một tiếng, không thèm đê ý đến Lúc Quang Lệ nữa mà trở về phòng làm việc, sau đó bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887314/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.