Những chuyện còn lại chỉ còn theo ý trời mà thôi.” Mặc Đình gật đầu.
Sau đó Đường Ninh không nói gì nữa, chỉ nhìn Mặc Đình từ xa.
Ngắm nhìn người đàn ông lúc nào cũng anh tuân và mê người này.
“À phải rồi, có fan gửi cho em một bộ truyện tranh khoa học viên tưởng, anh đã bảo Lục Triệt mang tới đây, có thể giết thời gian nêu em cảm thầy buồn chán.”
“Còn có người gửi cho em thứ này sao.”
Lúc này, Đường Ninh và Mặc Đình vẫn chưa cảm nhận được Sự xâm chiếm đó, bởi vì chủ nhân của bộ truyện này, chỉ cần nhìn trúng thứ gì thì nhật định phải có được nó, cho dù có phải vất vả đến đâu, cho dù phải tốn đến tám năm, mười năm.
Trước đây anh ta rất ít chú ý đến giới giải trí, đương nhiên cũng không chú ý đến Đường Ninh.
Bây giờ cảm thấy hứng thú cũng chỉ vì hai chữ ân tượng.
Đường Nghệ Thần bị hành hạ đến tận đêm, vôn định vệ nhà, nhưng cô đã đi thẳng. vào ký túc xá của bác sĩ, mệt đến mức không đứng dậy nỗi.
“tục Quang Lệ, tên khốn nạn nhà anh, tôi nguyên rủa anh nhỏ như cây tăm, không thể làm gì được!”
Nhưng điều cô không ngờ tới là Lục Quang Lệ cũng không về nhà, mà năm ngay phía trên giường của cô.
Đường Nghệ Thần giật mình hét lên: “Đây là ký túc xá nữ!”
“Ký túc xá không đủ dùng, mà phòng này lại còn trống.” Lục Quang Lệ ở bên trên đáp.
Đường Nghệ Thần vẫn còn đang giận cho nên liên bò dậy, thu dọn đồ đạc chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887313/chuong-1406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.