Nghe thấy cái tên này, Phạm tổng lập tức kích động tiến lên phía trước một bước.
“Đừng có lộn xộn với người của tôi.”
“Vậy cho phép anh động người của tôi?” Mặc Đình lạnh lùng hỏi.
Thấy Mặc Đình không có ý gì, Phạm tông cuỗi cùng cũng mềm nhữn ra và nói với Mặc Đình: “Chỉ cân anh đừng động vào người này, tôi có thể xin lỗi Và quỳ xuông với anh.”
“Có vẻ như việc động tới người này sẽ khiên anh không thoải mái. “
“Mặc Đình, nếu anh dám động anh ta, tôi sẽ không bao giờ bỏ ý đô đâu.”
“Trong giới giải trí, tôi không. muốn gây rắc rồi với anh, nhưng rõ ràng là anh thích cách này.” Mặc Đình nói: “Chuyện của Lâm “Thiên, chuyện của Hạ Hàm Mạt, và suýt chút nữa đề vợ tôi bị sây thai, anh có nghĩ rằng tôi sẽ nên tính số rõ ràng từng chuyện từng chuyện với anh không?”
“Mặc tổng, làm ơn, làm ơn để La Bảy đi. Anh ta không liên quan gì đến tôi, tất cả những thứ này cũng không liên quan gì đến anh ta!”
Mặc Đình ngồi dậy, nhìn thẳng vào Phạm tổng, sau đó, rôi xé nát hoàn toàn tài liệu về người này: “Vì anh mà anh ta sẽ gặp tai họa thôi.”
“Nếu tôi không làm, anh cho rằng tôi rất dễ bị bắt nạt?”
“Tôi không phản kích, vẫn là để cho anh thê diện?”
“Phạm tổng, đừng cầu xin tôi, bởi vì vào lúc này, tôi cũng không có nhân tính.”
Nói xong, Mặc Đình dựa vào phía sau một chút, cả khuôn mặt tuần tú biến mắt trong bóng đêm.
Phạm tông chỉ nhìn Mặc Đình như vậy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887297/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.