“Nhanh như vậy mà muốn bỏ đi sao?
Tôi còn chưa bắt đầu, vừa rồi, kia chỉ là những gì phu nhân của tôi trả lại cho anh thôi.”
Phạm tổng cứng ngắc bị kìm lại, hoàn toàn không có sức đánh trả: “Mặc Đình, anh rốt cuộc muốn thế nào?
Mau lên!”
“Gấp cái gì? Cảnh sát đến, tổng sẽ mật thời gian…” Mặc Đình đứng dậy, cười với Phạm ¡ tổng, sau đó nói với chị gái Phạm tổng: “Hai người đi ra ngoài trước đi.”
Chị gái của Phạm tổng liếc nhìn anh ta một cái, nhưng không chút do dự, cô nhanh chóng rời khỏi phòng khách của biệt thự cùng chồng.
Sau đó, chỉ còn lại Mặc Đình và các vệ sĩ trong phòng khách, và cùng đối mặt với Phạm tông.
“Với tài liệu trong tay của tôi, đã đủ đề kết án tử hình với anh?” Mặc Đình giơ chứng cứ trong tay lên.
“Mặc Đình, cho dù hôm nay tôi chết trong tay anh, như Đường Ninh đã nói, tôi có một đứa con trai, thì con cháu vô sô.”
“Nói đến con gái của anh…” Nói đện đây, Mặc Đình dừng lại một chút rồi tiệp tục nói: “Anh không nghĩ răng, sáu trong số bảy người con trai của anh trông không giỗng anh sao?
Những người tình của anh, thì cũng chỉ là nhân tình của anh thôi.”
“Sau khi anh vào tù, tôi sẽ chào hỏi từng người một thay anh.” Mặc Đình cười.
“Hừ.” Phạm tổng mạnh miệng hừ một tiếng: “Đây là bản lĩnh của anh sao?
Mặc Đình không nói gì, chỉ yêu cầu vệ sĩ dùng sức một chút, Phạm tổng lập tức hét lên một tiếng.
“Tay phải bị gãy.” Vệ sĩ hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887296/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.