Mà hai vợ chồng chưa nói được vài câu thân mật, cha mẹ Lý gia. đã vội vàng chạy đến bệnh viện, thấy Lý Cần không sao, mẹ Lý liền suy sụp bật khóc…
Mẹ Lý là một người mạnh mẽ như vậy, trong ấn tượng của Lý Cần, anh ciE bao giò thầy mẹ mình khóc như thế này.
Có lẽ lần này anh đã dọa mọi người không nhẹ.
Cuối cùng cả gia đình cũng được đoàn tụ, mà Lý Cần cũng kể cho cha mẹ mình nghe toàn bộ câu chuyện.
Cha Lý nghe vậy lập tức võ bàn tức giận: “Nhà họ Hàn này quá đáng khinh. Thì ra là Hàn Tiêu kia đã hại con, còn tự xưng là ân nhân cứu mạng của con nữa chứ, đúng là ghê tởm.”
“Chuyện này cha nhất định sẽ báo cáo với cập trên. Cha không tin, nhà họ Hàn có thể tiếp tục tự do làm bậy.”
Lâm Thiễn khó khăn lắm mới chìm vào giãc ngủ dưới sự dụ dỗ của Lý Cần, mà Lý Cần cảm thấy rất đau lòng cho Thiền Thiền.
“Cha, chuyện này, con muốn cho đòi lại công bằng cho Thiên Thiền.”
“Con đúng là cũng nên đòi lại công bằng cho Thiên Thiên. Nếu đổi lại là mẹ, con quay lại, mẹ nhất định phải ly hôn với con. Con ở bên ngoài đi trêu hoa ghẹo nguyệt? May mà Thiền Thiển tin con.
“Mẹ, con biết phải làm sao.”
Khi Lý Cần nói câu này, đôi mắt anh sâu thẳm, lộ ra vẻ giống hồ ly rất hiếm thấy.
Mà anh ấy trước giờ cũng không phải là một người dễ chọc.
Lúc này, có lẽ nhà họ Hàn hoàn toàn không biết Lý Cần đã được cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887276/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.