Chờ cho Tinh Lam đi khuất, Quyền Tử Dạ mới chặn Lâm Thiển lại: “Có vẻ như em rất sợ…tôi ra tay với cô bé đó nhỉ?”
“Nếu anh muốn tôi từ đầu chí cuối hận anh đền tận xương tủy, thì anh cứ làm đi.” Lâm Thiển nói thẳng: “Tôi ghét nhát chính là loại lấy việc công báo thù riêng.”
“Em không ghét gì cả, thứ em ghét chỉ có tôi mà thôi.”
Quyền Tử Dạ cười lạnh.
“Anh nói không sai.”
Nói xong, Lâm Thiển lên xe, chuẩn bị rời đi, nhưng Quyền Tử Dạ đã đuổi theo cô đe dọa: “Lẽ nào em không sợ tôi sẽ phá nát cuộc thi của cô bé đó sao? Cô ấy sắp vào top 300 phải không?”
“Anh như vậy, đối với tôi chỉ là đuổi cùng giết tận mà thôi.”
Lâm Thiển lạnh lùng nhìn Quyền Tử Dạ: “Tùy anh thôi, dù sao thì tôi cũng phải cảm ơn ơn nuôi dưỡng của nhà họ Quyền, không phải sao?”
“Trước đây em và mẹ tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Không phải anh có thể điều tra được sao? Anh có vẻ đã nỗ lực khác nhiều nhỉ? Vẫn chưa điều tra ra sao?”
Trước đây Quyền Tử Dạ có nhờ quản gia sắp xếp một bữa ăn với mẹ Quyền, nhưng anh ta không nhận được câu trả lời nào cả.
“Haha, như vậy đi, anh trai em cũng không còn trẻ rồi, người nghệ sĩ tối nay cũng không tệ, anh quyết định sẽ theo đuổi cô ấy.”
“Anh theo đuổi ai cũng được, đừng động đến nghệ sĩ của tôi.” Nói xong, Lâm Thiển liền lái xe rời đi.
Quyền Tử Dạ mỉm cười, chẳng mấy chốc đã biết mất trong màn đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887002/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.