Dương Uyển Linh thiếu chút nữa vứt con dao trong tay đi, may thay năm ngón tay mới hơi nới lỏng đã kịp phản ứng nắm chặt cán dao lại. Tim đập như đánh trống, cô căng thẳng quay đầu, song không thấy bóng dáng Diệp Gia Quân đâu mà chỉ thấy mỗi Diệp Gia Kha đang đứng ở cửa ló đầu vào.
Cô đặt dao xuống thớt thở hắt ra một hơi dài, cả người phút chốc nhẹ nhõm nhưng lại ẩn ẩn trống rỗng tựa như quả bóng được bơm cho no căng, giây sau tưởng chừng sẽ phát nổ, không ngờ bị thả cho xì hết hơi, tíc tắc xẹp lép xuống.
Bên cạnh, Hứa Vân Thùy cùng Lâm Hồng Nguyệt lại khá cao hứng.
“Gia Quân đến rồi à. Nấu sắp xong rồi, còn chờ món bò xào hành tây của em chín nữa là xong.” Lâm Hồng Nguyệt hạ nhỏ lửa, lau tay vào tạp dề, rảo nhanh tới cửa, túm cánh tay Diệp Gia Kha, nhắc nhở một câu mà Dương Uyển Linh nghe không hiểu lắm, “Anh nhớ chưa? Không được phá hỏng đấy, không là chết với em.”
Diệp Gia Kha gật đầu lia lịa, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ: “Anh biết rồi, biết rồi mà.”
Lâm Hồng Nguyệt hài lòng buông tay ông, vui vẻ đi ra ngoài, nhưng mới đi được hai bước, bà nhớ sực ra, ngoái đầu vào trong bếp nhờ: “Trông hộ bò xào hành giúp cô nhé. Tầm hai phút nữa tắt bếp được rồi. Cô ra gặp Gia Quân một lát.”
Dương Uyển Linh giờ giống như chim sợ cành cong vậy, chỉ cần vừa nhắc đến tên người nọ, cô liền lập tức căng thẳng, nhịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121222/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.