Dương Uyển Linh thấy bầu không khí khá trầm buồn liền chủ động đối đề tài: “Ba cậu cùng nhau đến đấy à?”
Trước đó, cô đã biết Lý Thùy Châu và Vũ Lam Hạ sẽ đến những có thêm Lệ Quỳnh Thương thì thật sự là niềm vui nhân đôi.
“Bọn tớ tình cờ gặp Quỳnh Thương ở trước cổng nhà cậu.” Vũ Lam Hạ ăn ngay nói thật.
“Cậu ấy cứ đứng đó mãi, tớ nhìn không nổi nên kéo vào cùng.” Lý Thùy Châu chống cằm không mặn chẳng nhạt tiếp lời.
Dương Uyển Linh vỗ nhẹ lên mu bàn tay Lệ Quỳnh Thương, biết trong lòng cô ta hẳn còn đang áy náy với mình, cô lại không biết nên an ủi tiếp thế nào nữa đành dùng hành động để thay thế.
“Mấy hôm nay tớ luôn do dự không biết có nên đến tìm cậu hay không. Tối nay sau khi nhìn thấy tin của Hoắc Minh đăng lên, tớ liền lấy hết can đảm đi tìm cậu.” Lệ Quỳnh Thương quay mặt sang nhìn Dương Uyển Linh, nét buồn bã trên mặt nhanh chóng mất hút thay thế bằng sự quyết tâm, “Ngày mai, nếu Hạ Nhã Thi dùng chuyện quá khứ để công kích cậu, tớ sẽ đứng ra làm chứng... thừa nhận tội lỗi của tớ trong quá khứ. Uyển Linh trong chuyện này cậu là người bị hại, cậu không có lỗi gì hết.”
“Quỳnh Thương.” Dương Uyển Linh giật mình, kinh ngạc nhìn Lệ Quỳnh Thương, lắp bắp, “Cậu có biết làm vậy sẽ gây ra hậu quả gì không? Cư dân mạng chính là những kẻ giết người không thấy máu đấy.”
“Tớ biết cậu lo tớ sẽ bị mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121167/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.