Chương trước
Chương sau
Hai ngày sau trên mạng lại nổi lên một cơn bão mới.

Một tài khoản mang tên “Đòi lại công lý” đã đăng một bài viết rất dài với tiêu đề vô cùng bắt mắt: Bóc trần bộ mặt giả tạo của thiếu phu nhân Diệp gia. Kẻ thiếu não, mắt mù mới tin những gì cô ta nói.

Bên dưới đại khái ghi là: Dương Uyển Linh, thiếu phu nhân nhà họ Diệp, sáu năm trước mang thai phi pháp đòi số tiền trên trời, sau đứa trẻ bị mắc bệnh lại thấy chết không cứu cho đến khi bố đứa trẻ trả giá cao mới chịu ra mặt giúp đỡ. Mấy năm sau không biết dùng thủ đoạn gì để được gả vào nhà họ Diệp, nhưng vì để bảo vệ vị trí của mình nên cho dù đứa trẻ nói nhớ mẹ bao nhiêu cũng không chịu thừa nhận cốt nhục đã từng mang nặng đẻ đau, hòng phủi sạch quan hệ với quá khứ dơ bẩn của mình.

Cuối cùng, tài khoản Đòi lại công lý chốt lại: Ai không tin mời xem bằng chứng được đính kèm. Không tiếp kẻ xem xong rồi vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ.

Bài viết được đăng lên mạng xã hội lúc tám giờ sáng nhưng lại thu hút đông đảo người xem, cư dân mạng gần như bùng nổ, kéo nhau vào bình luận và chia sẻ vô cùng náo nhiệt. Chiều hướng dư luận ngày càng có xu hướng bất lợi với Dương Uyển Linh.

Các trang báo, tạp chí cũng bắt đầu ăn theo đưa tin rầm rộ.

Bên phía nhà họ Hồ đương nhiên không thể nào dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt như vậy, liền nhân cơ hội “cháy nhà hôi của” liên tục đăng bài đá xéo Dương Uyển Linh, mắng cô bất hiếu, lòng dạ độc ác. Đồng thời công khai chia sẻ bài viết của tài khoản Đòi lại công lý để thể hiện thái độ của bọn họ.

Dương Uyển Linh lướt nhìn một lượt bình luận của cư dân mạng, cảm thấy rất khó diễn tả thành lời, rõ ràng mấy hôm trước còn được khen đến tận mây xanh, bây giờ lại chửi bới, đạp thẳng người ta xuống tận địa ngục.

“Trời đất quỷ thần ơi! Hóa ra tin bịa đặt kia là thật. Uổng công tôi mấy hôm nay chạy đi nói giúp cho cô ta, còn mù quáng hâm mộ nữa chứ. Con mẹ nó. Thật sự muốn chửi thề quá đi.”

“Tâm cơ, bụng dạ rắn rết. Ông bà ta nói đâu trúng đó, thật sự không nên trông mặt mà bắt hình dong.”

“Quả báo cuối cùng đã đến. Chạy đâu cho thoát ha ha ha.”

“Thông báo với mọi người là tôi đã chính thức chuyển qua anti fan. Mọi người tẩy chay cô ta đi. Đề nghị anh Gia Quân ly hôn với con đàn bà ác độc đó.”

“Đi chết đi. Trái đất không chứa chấp cô.”

Dương Uyển Linh đọc không nổi nữa. Cô thở dài cảm thán: “Miệng lưỡi người đời thật đáng sợ mà.”

Cô mở “bằng chứng” mà người Đòi lại công lý nói lên xem. Bằng chứng đó ghi lại cuộc tranh chấp giữa cô và người đàn ông lạ mặt kia, nhưng được chỉnh sửa và cắt ghép vô cùng công phu như những đoạn cô quan tâm Châu Lan Khánh đều bị lượt bỏ đi hết. Nhìn qua, cô giống như một người mẹ nhẫn tâm chối bỏ quá khứ sau đó vì áp lực của dư luận mà gật đầu nhận đại.

Nếu không phải cô là nhân vật chính trong đó thì cô đã vỗ tay khen ngợi cho màn ghép tinh vi này rồi.

“Dương Uyển Linh.” Bất chợt một giọng nói cất lên gọi cô.

Dương Uyển Linh ngước mắt khỏi màn hình điện thoại, nhìn Triệu Lâm Bình chẳng biết đã xuất hiện ở trước bàn làm việc của cô từ lúc nào.

“Giám đốc Triệu, cô tìm tôi có việc gì sao?” Cố gác nỗi phiền muộn qua một bên, Dương Uyển Linh mỉm cười hỏi.

“Còn bình thản ghê nhỉ?” Triệu Lâm Bình khoanh tay buông lời chế nhạo, “Không mau đi thu dọn hậu quả do cô gây ra?”

“Giám đốc Triệu có thể nói rõ hơn không? Tôi đã gây ra hậu quả gì?” Thái độ ghét ra mặt của Triệu Lâm Bình, Dương Uyển Linh đã sớm quen nên không còn cảm giác gì.

Triệu Lâm Bình hừ lạnh, vẻ mặt tràn đầy ghét bỏ và không vui: “Phóng viên đứng đầy dưới cổng kia kìa, tôi không cần biết cô dùng cách gì nhưng mau chóng đuổi đám người đó đi ngay cho tôi, đừng có để Diệp Khang vì cô mà bị liên lụy.”

“Sao cơ?” Dương Uyển Linh hết sức ngạc nhiên. Cứ cho rằng dự án mới xảy ra trục trặc, không nghĩ đến lại liên quan đến chuyện cá nhân của mình nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại, "Tôi biết rồi. Tôi sẽ xử lý, cô yên tâm.”

Triệu Lâm Bình bĩu môi xoay người bỏ đi, lầm bầm trong miệng: “Đã chẳng giúp gì rồi còn hay gây phiền phức. Không hiểu sao Gia Quân lại nhìn trúng nữa. Phế vật, vô dụng.”

Mặc dù, Triệu Lâm Bình nói rất nhỏ nhưng tiếc thay Dương Uyển Linh vẫn nghe thấy. Cô không giận chỉ thấy buồn, cảm thấy bản thân giống như lời Triệu Lâm Bình nói thật vô dụng.

Dương Uyển Linh cầm điện thoại lên, màn hình bật sáng, khung chat Diệp Gia Quân chiễm chệ trên màn hình. Tin nhắn chưa kịp gửi đi liền được cô xóa đi.

Dương Uyển Linh đứng lên vờ như không nhìn thấy mấy ánh mắt hóng hớt, vui vẻ khi người gặp họa của đám đồng nghiệp, đi ra khỏi phòng.

Quãng đường từ phòng ban xuống dưới sảnh, Dương Uyển Linh không biết đã chạm phải bao nhiêu ánh mắt nhưng tất nhiên không phải là loại ánh mắt tốt đẹp gì rồi.

Vừa bước ra khỏi sảnh, Dương Uyển Linh đã ngay lập tức choáng ngợp bởi trước cổng công ty tụ tập rất đông người, đừng chen chúc, chật kín cả cổng. Còn những người bảo về thì đứng một bên bất lực, vì mọi thứ đã vượt quá ngoài tầm kiểm soát của bọn họ.

“Là Dương Uyển Linh. Dương Uyển Linh kìa.”

“Cô ta ra rồi kìa.”

“Nhanh chạy tới chứ không cô ta đi mất đó.”

Đám đông nhanh chóng phát hiện ra Dương Uyển Linh, trở nên kích động, nhốn nháo hết cả lên. Bọn họ giống như đàn ong vỡ tổ, xô đẩy nhau chạy về phía Dương Uyển Linh.

Dương Uyển Linh giật mình, bị cảnh tượng này dọa cho sợ. Có điều, cô không rời đi mà cất bước đi về phía họ. Trong lòng tự nhủ, không có Diệp Gia Quân ở đây cô phải tự mình xử lý cho thật tốt, không thể cứ để anh đứng ra “dọn dẹp” thay cô mãi được.

Chẳng mấy chốc, Dương Uyển Linh đã bị đám phóng viên vây kín, hàng loạt máy quay, máy ảnh và micro hướng về phía cô.

Dương Uyển Linh bình thản đối diện với bọn họ. Lần đầu tiên trong đời cô được trở thành tâm điểm như thế này nhưng cô thấy thật mỉa mai, bởi những thứ cô sắp sửa phải đối mặt đều chẳng tốt lành gì.

Đám phóng viên giành nhau hỏi, trông ồn ào chẳng khác gì một cái chợ.

“Cô Dương, đối với vấn đề liên quan đến chuyện mang thai phi pháp trong quá khứ, che giấu thân phận dụ dỗ Diệp thiếu, cô có gì muốn nói không?”

“Động thái của nhà họ Hồ khi chia sẻ bài viết của Đòi lại công lý có phải đã chứng thực cho chuyện bất hòa giữa cô và nhà họ không? Cô lấy họ mẹ cũng là vì mâu thuẫn sao?”

“Đứa bé gái trong đoạn clip kia thật sự là con cô?”

Dương Uyển Linh chưa kịp trả lời đã có hàng loạt người khác tới tấp hỏi tiếp.

“Cô Dương, việc bố cô đi tù có phải cũng có một phần góp sức của cô trong đó không?”

“Nghe nói cô từ trước đến nay luôn oán hận mẹ kế điều đó có phải là sự thật không? Nếu có thì nguyên nhân nào khiến cô hận mẹ kế của mình đến vậy?”

“Có thông tin cho rằng cô vì trả thù mà làm cho bà nội mình tức tới trúng gió? Bán em gái cùng cha khác mẹ của cô cho nơi ăn chơi? Cô giải thích sao về những chuyện này?”

“Nghe nói cô nhân lúc vợ trước của Diệp thiếu không có ở đây, gài bẫy để được leo lên giường anh ấy, ép anh ấy lấy cô. Còn khiến cho tiểu thiếu gia nhà họ Diệp có suy nghĩ lệch lạc? Cô cho mọi người một lời giải thích thích đáng được không?”

Vợ trước của Diệp thiếu?

Dương Uyển Linh nhanh chóng nghe ra trọng điểm, mặt cô trầm xuống, lòng cũng lạnh đi, quả nhiên chuyện lần này cũng có dính dáng với Hạ Nhã Thi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.