Lâm Hồng Nguyệt tức đến khó thở, đập một cái lên lưng Diệp Gia Quân, cao giọng trách cứ: “Cái thằng khốn kiếp, sao con dám làm ra... loại chuyện táng tận lương tâm này hả?”
Bốp! Tiếng đánh rất vang khiến Dương Uyển Linh ngồi bên cạnh cũng giật nảy, tim nhảy lên tới tận cổ.
Chân mày Diệp Gia Quân nhíu thật chặt, đưa tay vuốt mấy lọn tóc lòa xòa rơi trên trán lên, khó hiểu hỏi lại: “Con làm chuyện gì táng tận lương tâm?”
Lâm Hồng Nguyệt nào ngờ kế hoạch bản thân dày công sắp xếp lại xảy ra sai sót như thế, run run chỉ sang Dương Uyển Linh: “Còn giả ngốc trước mặt mẹ, nhìn xem ai ở trên giường con đi.”
Diệp Gia Quân nghe lời nhìn sang bên cạnh, mặt nhoáng cái đen thui, hung dữ quát ầm lên: “Chết tiệt thật. Sao cô dám ngồi trên giường tôi?”
Dẫu biết Diệp Gia Quân đang diễn kịch nhưng Dương Uyển Linh vẫn nhịn không được căng thẳng, lúng túng nói: “Tôi xin lỗi.”
Anh tỏ ra không chấp nhận lời xin lỗi của Dương Uyển Linh, giận dữ hét lớn, trong chăn lại lén lút dịch chân qua đè lên chân cô ngăn cản cô rời đi: “Cút khỏi giường tôi ngay.”
Tiếng hét không nhỏ làm hai ông bà đứng cạnh cũng giật mình theo.
Dương Uyển Linh vô thức dòm xuống chân mình, sau đó ngước mắt nhìn lên Diệp Gia Quân, hi vọng từ trong mắt anh tìm ra được chút manh mối, đáng tiếc chứa đựng trong đấy chỉ toàn là lạnh lùng và lửa giận phừng phừng. Cô bắt đầu bối rối, người này diễn cũng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121122/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.