Cánh tay Dương Uyển Linh cứng đờ giữa không trung, sau đó tùy tiện gắp đại một món, lúc cho vào miệng mới phát hiện đó là thịt bò. Cô nhai kĩ rồi nuốt xuống, cả quá trình chẳng nếm ra nổi vị gì.
“Ôi! Tôi cũng muốn được người ta gắp thức ăn cho.” Diệp Gia Kha chợt cất giọng than thở.
“Tự gắp đi chứ. Anh không có tay à?” Lâm Hồng Nguyệt liếc xéo chồng, tuy miệng nói thế nhưng tay vẫn thoăn thoắt gỡ xương cá rồi bỏ thịt cá rõ to vào bát ông, “Ăn đi.”
Diệp Gia Kha ăn một cách rất hưởng thụ: “Em gắp ăn mới ngon.”
Lâm Hồng Nguyệt giơ tay đập lên lưng ông một phát: “Già rồi còn không biết xấu hổ, tụi nhỏ đang nhìn kia kìa.”
“Ui da, đau.” Diệp Gia Kha mở miệng than đau nhưng lại cười hì hì.
Dương Uyển Linh ngồi bên cạnh xem mà hâm mộ quá chừng.
Hứa Vân Thùy dùng ánh mắt ước ao nhìn qua, cất lời nịnh nọt khen ngợi: “Tình cảm hai cô chú thật tốt.” Nói tới đây, mặt cô ta bỗng nhiên trở nên mông lung, “Không biết sau này con có được như cô chú không?”
“Vân Thùy của cô tốt như thế, tất nhiên sẽ tìm được người tốt rồi.” Lâm Hồng Nguyệt quay sang hỏi Diệp Gia Quân, “Con trai, con thấy đúng không?”
Diệp Gia Quân ngắn gọn phun ra một chữ “đúng”.
Nghe được đáp án, cộng thêm thái độ Diệp Gia Quân đối với Hứa Vân Thùy khác với ngày xưa một trời một vực, lòng bà liền vui như mở cờ, ám chỉ nói: “Con trai cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121119/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.