Hít sâu một hơi, gạt bỏ cảm giác khó chịu trong lòng. Dù có trăm lời muốn nói cũng không thể nói được. Chỉ có thể hạ giọng.
“Tiểu Linh kể với mẹ không phải vì chê con đâu. Là nó muốn cho mình thêm chút thời gian để học cách chăm sóc con.”
“Không quan trọng. Mẹ muốn con kết hôn, con đã thực hiện. Còn hạnh phúc hay không là chuyện riêng của con. Đừng nói đến nữa.”
“Vậy… Đề nghị của mẹ con thấy thế nào?”
Lục Tử Ngôn xoay chiếc nhẫn trên tay nhàn nhạt nói.
“Tuyệt, đối, không.”
Lục Tôn liền níu tay bà lại nói gì đó.
Tô Khuynh hít sâu một hơi, hoà hoãn lên tiếng một lần nữa.
“Vấn đề này bàn sau đi. Nếu đã kết hôn, con đưa con dâu về nhà một chuyến. Ăn bữa cơm! Được không?”
Lục Tử Ngôn nâng mắt.
“Được! Hai người ra về được rồi.”
“Con…”
Ý đuổi người quá rõ ràng. Lục Tôn níu tay bà lại lắc đầu.
“Được rồi! Không làm phiền bác sĩ Tần khám bệnh. Chúng tôi ra ngoài trước.”
Tần Tề gật đầu.
Cánh cửa phòng khép lại.
Lục Tôn dịu dàng an ủi.
“Có gì từ từ nói chuyện. Dù sao cũng là người một nhà.”
Tô Khuynh gật đầu.
“Chỉ anh là tốt với em nhất. Chỉ mong Tiểu Triều có thể trưởng thành hơn một chút. Đến lúc đó, chúng ta có thể yên tâm rồi.”
“Ừm! Em đừng suy nghĩ nhiều. Louis sẽ hiểu cho em mà.”
Lục Tôn nhếch môi rất nhanh liền trở về dáng vẻ ban đầu.
[…]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh/3388926/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.