Lúc này, người đại diện thu mua tập đoàn Vệ Lạc cũng đến.
Không biết vô tình hay cố ý, Đồng Tịch bị ai đó đẩy mạnh. Mất thăng bằng nên cô loạng choạng ngã về. Dòng người phía trước chen chúc đến chẳng còn khe hở.
Đồng Tịch cũng chẳng hơi đâu chen lấn để xem mấy cái trò này. Ai làm chủ cũng được chủ yếu là trả lương đầy đủ cho nhân viên. Chợt vấn đề này lại làm cô nhớ đến chiếc thẻ đen quý giá của anh lại lẩm bẩm một mình.
“Tiền trong thẻ đó… Thật sự là không dám động. Quá nặng rồi.”
Cô đã mang nó đặt lại dưới gối anh nằm. Dù sao cũng là để anh điều trị đôi chân mà. Huống chi, cô đã hứa sẽ nuôi anh rồi. Giờ mà mang ra tiêu xài thì có khác nào lừa gạt anh đâu. Cô biết anh không tính toán đến vấn đề đó nên mới mang chiếc thẻ quý giá đó cho mình.
Âm thanh chào hỏi vô cùng vang vọng cất lên.
Lúc vừa xoay người lại thì dòng người đã bước theo sau. Cô cũng chẳng thấy ai ra ai.
Một bạn nữ đồng nghiệp giữ cô lại hơi kích động.
“Tiểu Tịch! Đúng là soái ca nha. Không biết ngài ấy có vợ chưa?”
Đồng Tịch phì cười, vỗ tay lên vai cô bạn đồng nghiệp.
“Soái ca, đừng đùa với tôi chứ Tiểu Hề.”
“…” Tôi nói thật mà.
Nhưng cũng không thể kéo Đồng Tịch lại giải thích việc mình vừa nói là đúng. Dù sao cũng đến giờ làm việc, cô ấy cũng không muốn bị trừ lương đâu nha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh/3388921/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.