Chương trước
Chương sau
【 Má ơi, dụ gì đây, ha ha ha ha Trần Túc Khởi đang tính làm gì đây? 】
【 Aaaa sụp rai mo đờ phắc cơ, Trần tổng tự đăng weibo? Trời ơi tin được khônggg? 】
【... Trần Túc Khởi bị hack nick à? Chúc Hồi Mục cũng mau lên bài đi 】
【 Lần này Chúc Hồi Mục mà lên bài weibo như vậy thì cũng mất hình tượng lắm à 】
...
Thời điểm Chúc Hồi Mục bước vào vòng giải trí, công ty lúc đó không phải do Trần Túc Khởi quản lý, dù sao một công ty lớn như vậy đứng vững trong giới 16 năm cũng không thể tùy tiện mang ra đùa giỡn.
Mà lúc Trần Túc Khởi từ lúc bắt đầu tiếp quản công ty, hắn lúc đó cũng còn rất trẻ, 20 tuổi.
Khi đó ba Trần xử lý những tình huống phát sinh xong xuôi, không quá ba năm, ông liền hoàn toàn giao lại công ty cho Trần Túc Khởi.
Từ khi toàn bộ công ty rơi xuống tay Trần Túc Khởi, sự kiện khiến người ta nhớ nhất chính là nickname weibo của hắn. Khi đó hắn mới vừa cùng Chúc Hồi Mục kết hôn, cư dân mạng lúc đó vẫn luôn cười cợt chuyện hắn và Trần Túc Khởi thể hiện ân ái không giống người khác —— hơn nữa tính tình có tí xíu không đúng.
Lúc cần thiết thì Trần Túc Khởi sẽ tự mình giải quyết hết mọi hoạt động, dù có thế nào đi nữa Trần tổng mãi mãi cũng là một bộ dáng nghiêm túc, thận trọng, khuy áo sơ mi cũng mãi mãi cài đến nất cao nhất. Người khác tìm tới hắn, hắn sẽ khách khí nói hai câu, người khác không tìm đến hắn, hắn chắc chắn sẽ không hạ mình mở lời trước.
Cho nên dù là ai khi nhìn thấy cái tên weibo【 Chúc Hồi Mục của Trần Túc Khởi】 thì cũng cảm thấy rất mới mẻ. Khi đó rất nhiều người cho rằng cái tên này chắc chắn không giữ được lâu đâu, nhưng ai mà ngờ thấm thoát đã bảy năm trôi qua, Trần Túc Khởi vẫn chung thủy với cái tên weibo đó.
Mà sở dĩ hôm nay mọi người thấy khiếp sợ là bởi vì Trần Túc Khởi từ lúc tiếp quản công ty tới nay, nói đúng hơn là xưa nay! Không bao giờ tự mình phát thông cáo. Hắn chỉ thỉnh thoảng thông qua công ty đưa ra quyết định hoặc thông báo cho mọi người biết công ty đang kí hợp đồng với nghệ sĩ nào.
Cư dân mạng lập tức liền bùng nổ, so với lúc vừa biết tin Trần Túc Khởi và Chúc Hồi Mục ly hôn thì chuyện này càng làm cho bọn họ hưng phấn hơn. Sau khi kịch liệt buôn dưa, bọn họ liền bắt đầu điên cuồng @Chúc Hồi Mục.
【 Hahahaha anh Mục, nhìn chồng anh kìa, à đâu, nhìn chồng cũ của anh kìa @Thư tình năm mười tám tuổi】
【 Má cười ẻ, Trần Túc Khởi bị gì dzay, anh Mục mau giải thích cho con dân đi? @Thư tình năm mười tám tuổi 】
【@Thư tình năm mười tám tuổi 】
【@Thư tình năm mười tám tuổi 】
...
Chúc Hồi Mục ở đoàn phim nhìn hàng loạt thông báo @nhắc tên, cả người đều là tê dại. Bản thân cậu còn không biết phải giải thích từ đâu, bởi vì chuyện này Trần Túc Khởi là người khởi xướng, chính là nhờ ơn của tên chết bầm đó.
Trong đoàn phim những người khác rõ ràng cũng đã thấy hot search, lúc này ai cũng một tay cầm điện thoại di động, một bên âm thầm đánh giá Chúc Hồi Mục.
Bình thường Chúc Hồi Mục tạo cho người khác cảm giác rất xa cách, khiến người ta không dám chủ động tiến lên nói chuyện. Nhưng ngày hôm nay cậu ta tại trường quay bộc lộ tính khí, dạy dỗ phó đạo diễn, vì thế mọi người từ nay đối với Chúc Hồi Mục là hoàn toàn không dám đến gần.
Nhưng lại có một người có vẻ không sợ. Tống Cao Ca từng bước từng bước đi tới, thoạt nhìn vẫn rất hồi hộp.
"Tiền bối."
Chúc Hồi Mục thu lại điện thoại di động, hơi co lại nằm trên ghế, hẳn là đang tìm tư thế thoải mái.
"Hả?" Chúc Hồi Mục ngẩng đầu nhìn hắn, thần sắc không còn ôn hòa như lúc sáng, "Có việc gì?"
Tống Cao Ca vừa nhìn thần sắc cậu liền biết chuyện gì đang xảy ra, vội vã ra giải thích rõ, "Tiền bối, trên weibo... Chúng ta lúc đó chỉ bàn chuyện tranh ảnh, vậy mà khiến cho người khác hiểu lầm, Em không biết... Không phải em."
Chúc Hồi Mục xác thực coi như mình bị lợi dụng. Vì cậu hiện tại đã cùng Trần Túc Khởi ly hôn, không còn công ty lớn làm chỗ dựa, như thể ai cũng có thể tới cọ nhiệt một chút.
Dù sao sức nóng của cậu không gì sánh kịp, lại không còn ai chống đỡ, cho nên ai cũng muốn tìm cậu để ké tí fame, giống như là cọ nhiệt free luôn.
Mà cậu thanh niên trước mặt khuôn mặt chân thành, vẻ mặt rất là lo lắng, sốt sắn đến nỗi hai tay không biết phải để nơi nào, hắn nói: "Chúc tiền bối, em nói hâm mộ anh là thật, em đem anh để ở trong lòng..."
"Cậu đem ai để ở trong lòng?" Âm thanh lạnh lẽo có thể giết người, cực kì không vui, lập tức cản lại lời của Tống Cao Ca.
Tất cả mọi người đồng loạt hướng về phía âm thanh đó.
Trần Túc Khởi từng bước đi về phía của Chúc Hồi Mục.
Hắn giống như là vội vã từ nơi nào đó chạy tới, tóc tai có chút ngổn ngang, áo sơ mi hiện tại còn không thèm cài đến nất cao nhất, thậm chí trên chân còn mang một đôi dép lê!
Dáng vẻ không có chút nào là bình thường của hắn lại xuất hiện ở một nơi như thế này... Đoan trang.
Lúc này, hot search tính cách băng lãnh của hắn mới trôi qua hai giờ.
Chúc Hồi Mục không chớp mắt một cái, ngây ngẩn cả người. Tống Cao Ca bị Trần Túc Khởi đánh giá từ đầu đến đuôi, phía sau lưng cũng không tự chủ nổi lên một tầng mồ hôi lạnh.
Đạo diễn nhìn thấy hắn, theo bản năng tưởng rằng Trần Túc Khởi đến nói chuyện với mình, liền bị Trần Túc Khởi liếc mắt nhìn qua, "Tôi không đầu tư bộ phim này, đạo diễn Quách không cần cùng tôi trò chuyện, tôi chỉ đến thăm A Hồi một chút."
Không biết tại sao, Chúc Hồi Mục nhìn thấy bộ dáng hắn đi tới đây, tâm tình sinh ra một cảm xúc rung động khó giải thích được. Rõ ràng lúc này cậu lại cảm thấy Trần Túc Khởi đẹp trai hơn, mê người hơn, lại càng có mị lực hơn bình thường.
"Sao anh lại tới đây?" Chờ Trần Túc Khởi đến trước mặt, Chúc Hồi Mục ngước đầu hỏi. Thường ngày bọn họ không có hay đi thăm nhau, cũng như đi kiếm nhau nói chuyện.
Đây cũng là lý do mấy báo lá cải không thể moi móc được gì từ hai người bọn họ.
Nghe vậy, Trần Túc Khởi bên ngoài cười nhưng trong không cười mà kéo kéo khóe miệng, dùng ngón tay ấn đến cánh môi của Chúc Hồi Mục, khiêu khích ai kia giống như đang đánh dấu chủ quyền.
"Lương Lương chưa tới?" Hắn hỏi.
Chúc Hồi Mục bị hắn ấn như vậy, trong lòng hoảng loạn, nhịn không được né tránh tay hắn, "Cậu ấy đã gọi điện thoại cho tôi, nói là trên đường đang kẹt xe. Còn có..." Sau đó cậu kỳ quái nhìn chằm chằm Trần Túc Khởi.
Trần Túc Khởi đuôi lông mày nhếch lên, hỏi: "Cái gì?"
"Cậu ta nói anh kêu cậu ta xử lý mấy cái hot search..." Chúc Hồi Mục yên lặng nhìn hắn, nói: "Cho nên cậu ta sẵn lúc kẹt xe xử lý luôn."
Trần Túc Khởi gật gật đầu, lúc này toàn bộ nhân viên đoàn phim mới phản ứng lại được, bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.
Mà Tống Cao Ca vẫn luôn đứng ở bên cạnh, giống như cậu bé thiểu năng không đứng im một chỗ không thể cử động.
Lông mày Trần Túc Khởi nhảy một cái, sau đó hắn tốt bụng đảo con ngươi nhìn sang Tống Cao Ca, hỏi: "Tốt nghiệp trung học chưa?"
"..."
Đột nhiên trở thành đối tượng bị dò hỏi, Tống Cao Ca liền hoàn hồn, sốt sắng mà trả lời: "T..Thi rồi nhưng chưa... Lên đại học."
"Ồ vậy là chưa tốt nghiệp." Trần Túc Khởi hiểu rõ, gật gật đầu, sau đó liền cúi đầu gọi điện thoại, "Lương Lương, trên đường đến đây ghé nhà sách mua vài quyển ôn thi đại học đến đây."
Tống Cao Ca: "..."
Đoàn phim: "..."
Chúc Hồi Mục: "..."
"Không đúng, không đúng không phải, em..."
"Anh có bị bệnh không?" Thấy Tống Cao Ca sắc mặt chuyển hồng hoảng loạn giải thích, Chúc Hồi Mục đứng lên, tiến đến bên tai Trần Túc Khởi, nhẹ giọng mắng hắn.
Trần Túc Khởi đem Chúc Hồi Mục kéo kéo về phía bên cạnh mình, mỉm cười nói Tống Cao Ca rằng: "Ráng học cho giỏi."
Nói xong quay đầu hỏi đạo diễn, "Đạo diễn Quách, ngày hôm nay A Hồi còn phần diễn nào nữa không?"
Đạo diễn từ đầu đến cuối đã ngây ngẩn cả người, chỉ có thể theo bản năng lắc đầu, "Không, không còn."
Thảnh thơi cả buổi tối, Chúc Hồi Mục vừa đến ghế nằm định nghỉ một lát, sau đó định là sẽ đi đến phòng hóa trang để cởi bỏ đồ diễn, thuận tiện chờ Lương Lương đến đây.
Lại không thể ngờ lòi ra một Trần Túc Khởi.
Trần Túc Khởi lôi Chúc Hồi Mục đi. Đoàn phim này điên rồi.
"Đù má, Cuối cùng hai đó có ly hôn hay không?"
"Kệ đi, ai đâu mà đem ly hôn ra đùa, nhưng mà... nhưng mà nhìn cũng đâu giống hai người ly hôn lắm đâu?"
"Không liên quan nhưng mà Trần tổng đẹp trai quá hihi, đứng chung một chỗ với ảnh đế xứng đôi cực kì, có ai chụp hình lại không, gửi tui coi với?"
"clap clap clap."
"Sụp rai ghê..."
Âm thanh bàn tán nhốn nháo cả một góc, sắc mặt phó đạo diễn bên này trở nên cực kỳ khó coi.
Lúc Trần Túc Khởi nắm tay Chúc Hồi Mục vào phòng hóa trang, hắn tiện thể nhắc nhở những người xung quanh, sau đó nói một lát nữa Lương Lương đến sẽ nói chuyện với đoàn phim sau.
Còn nói cái gì, khỏi cần hỏi cũng biết.
Mà Chúc Hồi Mục hiện tại tâm tình lộn tùng phèo cả lên, chuyện vừa rồi khiến cậu cảm thấy rất khó hiểu.
"Anh làm gì... A!" Mới vừa vào phòng hóa trang, Trần Túc Khởi liền đem Chúc Hồi Mục đặt trên cánh cửa bị đóng sập, một tay cương quyết bóp lấy hai tay cậu để lên đỉnh đầu, một tay nắm chặt cằm khiến cho gương mặt cậu ngẩng lên đối diện hắn, sau đó Trần Túc Khởi không chút ôn nhu trực tiếp hôn xuống.
Bởi tư thế này, Chúc Hồi Mục phản xạ có điều kiện khẽ mở miệng ra, điều này lại càng hợp ý người nào đó. Nhất thời, trong khoang miệng như có bão càng quét, từng tấc một cũng không bị buông tha.
Chỉ chốc lát sau quai hàm đều đau.
Chúc Hồi Mục rất ít khi bị đối đãi thô bạo như vậy, bởi vì bản thân Trần Túc Khởi vốn không có máu ngược, chỉ có mấy lần hắn thô bạo là bởi vì....trong đầu Chúc Hồi Mục không tỉnh táo lắm, cậu không thể nhớ ra nổi.
Cậu chỉ có thể cảm giác được hô hấp càng ngày càng yếu đi, bắt đầu ra sức giãy dụa nhưng cơ thể lại đang bị chế trụ, dù có chống cự đến mấy cũng không làm thay đổi lực chú ý của Trần Túc Khởi.
Cậu hiện tại cũng đã biết tại sao lúc nãy Trần Túc Khởi lại dùng tay ấn vào miệng mình rồi!
Đấy là nhắc nhở!
"Aaa..." Chúc Hồi Mục bị hôn đến sắp khóc.
Còn chưa kịp thật sự khóc lên, lồng ngực bỗng nhiên ùa vào một luồng không khí mới mẻ.
Đột nhiên cảm giác như bị đánh thức, toàn bộ đầu óc có chút choáng váng.
"Trần Túc Khởi, anh điên rồi sao." Âm thanh vừa phát ra đã xác định, cậu thật sự sắp bị thân mật đến khóc, âm điệu bên trong xen lẫn một chút run run nức nở, "Đã ly hôn rồi, anh dựa vào cái gì mà thân mật với tôi?"
Trần Túc Khởi dùng ngón tay cái đè môi dưới của cậu, Chúc Hồi Mục lập tức ngậm miệng không nói được, chỉ đành không cam lòng yếu thế mà nhìn hắn chằm chằm.
"Tôi không chỉ hôn em " Trần Túc Khởi cười lạnh nói: "Tôi còn chơi em luôn. Em làm gì được tôi?"
Ánh mắt Chúc Hồi Mục càng ngày càng tức giận, Trần Túc Khởi tiếp tục mổ mổ lên đôi môi kia, bắt đầu biểu diễn.
"Chúc Hồi Mục, em có biết giữ tiết hạnh đàn ông? " hắn buông hai tay cậu xuống, đem người kéo vào trong lồng ngực, vành tai và tóc mai chạm vào nhau giống như cặp tình nhân đang tâm tình, "Em mới vừa ly hôn với tôi được mấy ngày? Quay về đoàn phim lập tức đi dụ dỗ trẻ vị thành niên. Hả?"
Nhắc đến cái này Chúc Hồi Mục liền nổi giận, mới vừa rồi Trần Túc Khởi ở trong đoàn phim làm cậu mất mặt xấu hổ. Chúc Hồi Mục giận không chỗ phát tiết, tức giận nhắc nhở, "Cậu ta 19 tuổi."
Dứt lời, Trần Túc Khởi mặt đen lại, hô: "À! Người ta bao nhiêu tuổi em đều biết hết! Em không tuân thủ tiết hạnh đàn ông!"
"..."
Trần Túc Khởi sắp tức chết rồi, không thể phát tiết, cướp lấy lời Chúc Hồi Mục, lại phải tiếp tục nhảy sang một cái kịch bản khác để diễn mới được.
Bọn họ kết hôn nhiều năm như vậy, Trần Túc Khởi không đến thăm dò trường quay là sợ tình huống như hôm nay phát sinh. Chúc Hồi Mục mắc kẹt trong thế giới của nhân cách khác, đều là những khi có hắn ở bên —— dù sao hai người bọn họ từ nhỏ đã như hình với bóng. Dù cho Chúc Hồi Mục vào vòng giải trí hắn không có tới trường quay hay lớp học thăm đi nữa, nhưng video call mỗi ngày là tuyệt đối không thể thiếu.
Thường ngày, lúc Chúc Hồi Mục ở trong đoàn phim, bên cạnh cậu lúc nào cũng là diễn viên và nhân viên phim trường, trong đầu cậu sẽ toàn kịch bản điện ảnh hoặc là kịch bản phim truyền hình, cho nên sẽ không bị rơi vào thế giới của một nhân cách khác. Chỉ khi Chúc Hồi Mục hoàn thành xong phim trở về, mới có thể cùng Trần Túc Khởi bước vào thế giới nhân cách drama ngập tràn.
Mỗi lần đến lúc này, Chúc Hồi Mục sẽ sớm dời lịch công tác xuống một tháng, Trần Túc Khởi sẽ mang cậu xuất ngoại tìm ba Trần và mẹ Trần đợi một thời gian ngắn —— trong nước có quá nhiều người nhìn chằm chằm vào Chúc Hồi Mục. Trần Túc Khởi sợ xuất hiện điều gì đó không thể khống chế, sẽ gây bất lợi cho A Hồi.
Mà lần này đã xảy ra tình huống phát sinh, Chúc Hồi Mục mới đóng được phân nửa bộ phim thì trở về nhà!
Hiện tại cậu ta đã vững tin chính mình cùng Trần Túc Khởi ly hôn, thật sự chạy theo người khác thì làm sao bây giờ!
Trần Túc Khởi tức giận đến khó chịu, cuối cùng ngắt lấy eo Chúc Hồi Mục nói dọa, "Em không nhận thức rõ hiện thực à? Nhớ kỹ là em nợ tôi tiền, em mà còn không nghe lời, liếc mắt đưa tình với người khác, có tin tôi bóp chết cha mẹ chồng đang ở Đại Tây Dương của em hay không?"
Ở đất nước bên kia bờ đại dương, lúc này mặt trời sắp sửa dâng cao, ba Trần bò dậy, dự định chạy bộ sáng sớm, đột nhiên cảm giác mũi ngứa ngứa, đánh một cái hắt xì kinh thiên động địa.
Mẹ Trần bị ông làm tỉnh, hỏi: "Làm sao vậy? Bị cảm sao?"
Ba Trần xoa xoa mũi, "Tôi chắc đang nợ tiền con trai bà, nói không chừng sắp bị quăng tới Ấn Độ Dương rồi."
Mẹ Trần nghe xong, hiểu rõ, "Ồ" một tiếng, lại tiếp tục ngủ.
"..."
Bọn họ ở bên kia yên tâm thoải mái không ngạc nhiên chút nào. Còn Chúc Hồi Mục lúc này lại khuất nhục mà trừng Trần Túc Khởi, đối sự uy hiếp của hắn giận mà không dám nói gì.
Trần Túc Khởi tiếp nhận ánh mắt cậu, tỉnh táo lại, kề bên tai nói: "Dẫn em đến quán rượu. Đêm nay tự mình hầu hạ tôi cho tốt."
Chúc Hồi Mục trợn tròn muốn rách cả mí mắt, "Phi" hắn một cái, "Anh đừng hòng!"
Trần Túc Khởi nhíu mày nhìn cậu, trên người còn đang mặc diễn phục, cân nhắc lên tiếng, "Ở chỗ này cũng được." Sau đó, hắn liền muốn động thủ cởi đồ diễn ra, trong quá trình cởi còn thừa cơ sờ sờ mấy cái.
Chúc Hồi Mục sợ hãi ngăn cản bàn tay của hắn nhưng vô dụng, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là mang theo tiếng khóc nức nở oán hận nói: "Được rồi....sang quán rượu."
Đêm đó, mấy cái hot search dai dẵng không chịu trôi xuống, trở thành đề tài cho giang cư mận hít hà cả đêm.
# Trần Túc Khởi tính cách lại thay đổi #
# Cuối cùng là ai thấp kém #
# Trần Túc Khởi tự tay xé nát kết cục □□#
# Tống Cao Ca tốt nghiệp à #
# Lương Lương nhớ tới mua sách ôn thi #
# Học tập cho giỏi #
Hừng đông một chút, Trần Túc Khởi dường như thiết lập thêm tính cách trời long đất lở, liền đăng weibo.
Chúc Hồi Mục của Trần Túc Khởi: 【 Trên trời dưới đất nhìn ai cũng thấp kém hơn tôi, cho nên đừng có mà mơ tưởng bà xã của tôi (mỉm cười) 】
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.