"Cảnh 121, diễn lần thứ tư, action!"
Rạp hát rộng rãi nhưng bên trong lại không có một bóng người, khí trời có chút âm u, xung quanh đều là lá rụng, nhìn qua rất hoang vu.
Nơi này thật giống bị bỏ hoang một thời gian.
Cách đó không xa tiếng bước chân nhẹ vang lên, từng chút từng chút rơi vào nền đá xanh trên mặt đất. Tiếp đó một người mang phong thái đoan trang, khoác trên người bộ đồ diễn nặng trĩu tiến vào trong sảnh rạp hát.
Hai tay phất nhẹ nhàng, từng bước trầm ổn, trên mặt mang ý cười, khiến người ta không thể nào tìm ra được khuyết điểm.
Cửa phòng trước mặt đang đóng chặt bỗng nhiên "Kẹt kẹt" một tiếng bị mở ra, một người sắc mặt lạnh lùng bước vào, vòng eo nhỏ lập tức làm người khác để mắt tới.
Người mặc đồ diễn bước chân càng tiến lại gần, lúc nhìn thấy đối phương khóe miệng đang cười kia càng nhếch lên cao hơn...
"Khoan đã, Chúc Hồi Mục, biểu đạt trạng thái không đúng!" Đột nhiên, một âm thanh cắt ngang phần diễn của Chúc Hồi Mục.
Chúc Hồi Mục thu lại khí thế, dừng bước chân, cúi đầu vỗ vỗ vai mình, giống nơi trên vai đang dính tro bụi. Biểu tình của cậu cực kỳ lãnh đạm, ánh mắt không gợn sóng, "Không đúng chỗ nào?"
Cậu ta nhấc mắt nhìn về phía phó đạo diễn, bày ra dáng dấp khiêm tốn thỉnh giáo.
Đạo diễn lúc này nói: "Thì đúng là biểu cảm này mà, cậu đột nhiên kêu dừng làm gì?"
Phó đạo diễn không nhịn được chỉ chỉ về ống kính nói: "Nhân vật chính nhìn thấy sư đệ cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-bay-nam-vo-muon-ly-hon-voi-toi/226876/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.