CHƯƠNG 431: THƯƠNG ĐẦU
Một tay siết cổ của Sâm Báo, một tay thì cầm súng chĩa thẳng vào huyệt thái dương của Sâm Báo, đôi con ngươi ngước lên, trong đôi mắt phượng của Cảnh Liêm Uy toàn là sự băng lãnh, thậm chí còn lạnh hơn cả tuyết đang bay đầy trời ở bên ngoài nữa…
—Cảnh Liêm Uy, mẹ nó mày chán sống rồi!
—Muốn bị đem đi làm tiêu bản đúng không? Ông đây thành toàn cho mày!
—Ông đây nhất định sẽ nhổ tận gốc nhà họ Cảnh của mày!
…
Những tiếng chửi bới liên tục ngập tràn đầy hai tai, Cảnh Liêm Uy nhìn người trước mặt nhưng căn bản là không quan tâm, họng súng di chuyển xuống nhắm chuẩn vào bàn tay của Sâm Báo và một đạn, trong không khí lúc này chỉ toàn là tiếng gào đinh tai nhức óc của Sâm Báo!
Người đối diện toàn bộ đều kinh hãi, vẻ mặt hãi hùng mà nhìn tất cả mọi thứ trước mắt.
Cảnh Liêm Uy ngước mắt nhìn bọn họ, sắc mặt vô cảm mà nói: “Nói thêm một câu nữa thì tôi sẽ bắn thêm một phát nữa.”
Một câu nói hoàn toàn không có cảm xúc nào, nhưng lại lập tức khiến cho người ta sợ hãi, nhịn không được mà lui một bước về phía sau…
Rõ ràng mọi người đều là người liếm máu trên dao mà sống, nhưng đột nhiên lại bị một thiếu gia được nuôi nấng trong căn nhà ấp áp trước mắt này làm hoảng sợ, đôi con ngươi toàn là kinh ngạc mà nhìn anh…
Tiếng la của Sâm Báo nghe vô cùng thê lương, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-dam-khong/1932097/chuong-431.html