Hôm sau, tỉnh lại.
Người một nhà này đã bắt đầu đang ăn bữa ăn sáng.
“Ba ba, người thật không ăn bữa sáng sao?”
“ Không ăn.”
“Người không ăn bữa sáng, người thật là con người sao?”
“ Không phải.”
“ Con nghĩ mãi cũng là, giống như ba ba đẹp trai vậy làm sao có thể là người thường đâu chứ? Ngươi nhất định là tiên nam từ trên trời giáng xuống ~~”
Tôi xuyên cửa mà ra, liền nghe được một đoạn đối thoại này, tôi đánh cược, tiểu La Bạch nhất định là đến mỗi thời gian ăn cơm đều sẽ như thế hỏi, mà Âm Thao lại là phá lệ có kiên nhẫn mà cứng nhắc, cho nên hắn có thể không ngừng mà lặp lại câu trả lời cho đoạn đối thoại trên, bảy năm qua đi,ngày nào cũng như ngày nấy.
Tôi trôi nổi đến gần, trên bàn con rùa đen nhỏ nâng lên móng vuốt phất phất tay với tôi.
Ô —— con rùa ——??
Tôi ngoác mồm kinh ngạc! cằm rơi xuống đất!
Cái này không phải là con rùa đen kia ở sông Vong Xuyên sao? Nó làm sao cũng đến nhân gian? Nó không chỉ có đi tới nhân gian, còn, còn, mà còn được phục vụ bữa sáng??
Nó làm sao trà trộn vào tốt như vậy?
Mà tôi làm sao đến con rùa đen cũng không bằng?
“Ba ba, cái rùa đen này là từ đâu đến vậy? Củ Cải hỏi.
Âm thao nói: “Nhặt.”
Tiểu La:” nhặt chỗ nào cơ?”
Âm thao nói: “Cổng”.
Tiểu La Bạch nghi hoặc hỏi: “Nhà chúng ta ở cổng tại sao có thể có rùa đen?”
Âm thao nói: “Sáng nay thời điểm trở về, liền thấy cái rùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268212/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.