Vậy. Bây giờ tôi nên làm gì đây? Nhỏ lắp bắp bất lực mà nhìn tôi.
Tôi nói: cô đi đi.
nhưng cô ấy rưng rưng lắc đầu.
Tôi lại nói: Cô đối tôi là có oán, nếu cô đi theo ta, sớm muộn vẫn lại biến thành oán quỷ, vẫn sẽ nghĩ cách mà giết tôi.
Tôi sẽ không…… Nhỏ lắp bắp khóc nói.
Tôi lại nói: Sẽ.
Cô ấy nhào tới, bắt lấy tay của ta, nói: Hy Hy, cô…… cô sẽ…… Trị quỷ, cô…… Trị quỷ cho tôi!
Ta bất đắc dĩ lắc đầu: ” bác sĩ không thể tự điều trị, cô đang oán giận về tôi, tôi không thể chữa khỏi cho cô được.”
Cô ấy lập tức trở nên tuyệt vọng.
Tôi nhìn nàng nói: cô cứ đi đi, rời xa tôi sẽ không có oán hận.
cô ấy lắc đầu.
Vậy bây giờ cô muốn thế nào? Tôi hỏi.
cô ấy liền nói nói: Rời đi, tôi…… tôi có thể…… Đi đâu chứ?
m tào địa phủ, đầu thai chuyển thế.
cô ấy lắc đầu.
Toi trầm mặc.
Đuổi lại không đi, giữ lại cũng là tai hoạ, Nhỏ lắp bắp đi theo tôi, oán hận sẽ tích lũy càng nhiều, nếu đi hại người khác, đó chính là tội nghiệt, lại khó quay đầu lại.
Tôi bất đắc dĩ nhìn cô ấy, trong lòng kỳ thật rất rõ ràng, tôi vốn rất cần cô ấy, chỉ khi có Nhỏ lắp bắp trên thân, ttôi mới có thể phát huy sức mạnh mạnh nhất của cây roi.
Nhưng tôi đã từng chịu mất mát nên biết rằng một số thứ là con dao hai lưỡi, và một khi nuông chiều những ham muốn bên trong của tôi, cuối cùng nó sẽ chỉ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268140/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.