Tôi miễn cưỡng cười một tiếng, biết con gái không thể lại gửi nuôi lại trong nhà người khác.
Tôi cẩn thận từng li từng tí hỏi: con gái à, tối hôm qua…… con ổn chứ?
Lão nương nói: nó đã khóc suốt một đêm! Hai ta đều không chợp mắt được 1 phút nào! Con cô quá mạnh mẽ. Nó sẽ trở thành nhà vô địch bơi lội thế giới trong tương lai cũng nên?!
chỉ khóc thôi ư?
Còn không phải à? Lão nương tức giận nói: đến mẹ ruột còn không cần, thì còn phải như thế nào mới khóc? Còn nữa, cô vào xem, khóc đến bây giờ còn chưa ăn được chút gì.
Tôi muốn nói lại thôi.
Nhìn dáng vẻ vợ chồng ông chủ tiệm gạo, không giống như là đang nói dối, nếu như con bé đêm qua có gì khác, thì hôm nay bọn họ cũng sẽ không cùng dỗ dành nó như vậy.< truyện dịch bởi Page: truyện k đọc k được>
Nói như vậy, con bé đêm qua cũng không biến thành quỷ? tôi trộm nghĩ
Đây là đêm thứ hai.
con bé đã hai ngày ban đêm cũng không biến thành quỷ.
m thao tới, anh ta đã làm cái con bé vậy? Chẳng lẽ con bé về sau sẽ không biến ác quỷ,sẽ không còn đòi ăn ma nữa đúng chứ?
Nếu thật là như vậy, vậy anh cũng coi là một người cha có trách nhiệm.
Tôi thở dài, quay qua hai vợ chồng ông chủ tiệm nói một tiếng tạ ơn.
Ngay tại lúc sắp đi, lông chủ dường như nhớ ra điều gì đó và nói với tôi: ” Này, cô gái, gia đình Từ Dương đó? …”
Tôi biết ông ta muốn hỏi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268139/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.