Chương trước
Chương sau
"Thập Nhị, Tiểu Thập Nhị, Thập nhị ca vừa đẹp trai lại lãnh khốc....~, Nếu như là có một con quỷ mang đầy thù hận đến tìm tôi lấy mạng, Anh có thể hay không cứu lấy tôi? Được rồi, nếu như anh không muốn cứu tôi, vậy anh có thể giúp tôi cởi trói không? Thập nhị ca ca~" Tôi làm nũng với không khí
Bên cạnh vọng tới một giọng nói: " với không khí lầm bầm lầu bầu, xem ra chứng vọng tưởng của cô đã tới trình độ không có thuốc chữa rồi. "
Đó là người khi trước làm bác sĩ chủ nhiệm nói ra những bình luận chuyên nghiệp.
Tôi "......"
Đến ngày tôi được tự do, cũng chính là lúc bờ mông của anh nở hoa, hừ!
cửa sổ nhỏ trong phòng giam thấy dược ánh sáng càng ngày càng mờ, trời cao không để lại cho tôi nhiều thời gian lắm.
Tôi suy nghĩ, Âm thao cái con rùa kia sẽ không phải là đang đợi làm một kế sách "Anh hùng cứu mỹ nhân" đó chứ, chờ đến khi tôi gặp oán quỷ quấn thân rồi, anh ta mới đi ra đùa bỡn, sau đó mới cứu tôi sao?
Nụ cười của tôi lập tức trở nên đắng chát khi ánh mặt trời trên mặt đất dần bị biến mất.
Đã xong, trời tối!!!!
Két.
Tiếng mở ra của cái cửa.
"Thập Nhị ca~, anh cuối cùng cũng tới cứu tôi! " Tôi mừng rỡ quay đầu lại, đến nhìn thấy rõ ràng, nét mặt của tôi lập tức cứng lại – người đến chính là Mai Di.
Âm Thao cái tên khốn kiếp, sống chết cũng không đi ra, anh lại đang muốn làm gì?!
Mai Di cũng sửng sốt một chút: "Thập Nhị ca, là ai? "
"Àiii, cô không nghe thấy là cô ta đang phát xuân sao? Nhất định đó là người tình của cô ấy rồi. " Trong góc cựu bác sĩ chủ nhiệm nói.
Anh không nói lời nào, không ai bảo anh câm đâu!
Mai Di đi tới cởi trói cho tôic: "Thì ra là cô đã có đối tượng rồi? Anh ta là người ở nơi nào? "
Tôi ngậm miệng, tôi sao có thể nói với cô ấy, đối tượng của tôi lại là một con quỷ đâu?
Gặp tôi không nói lời nào, Mai Di cũng hiểu mà không hỏi nữa: "Cô nằm viện một tháng, tôi cũng không có thấy người nào tới tìm cô, tôi nhìn hắn ta đối với cô như vậy như hẳn là sẽ không cùng cô tiếp tục nữa. Không sao cả, ở trong bệnh viện chúng ta vẫn còn nhiều người đàn ông độc thân, đến lúc đó, tôi sẽ giới thiệu cho cô mấy người, cam đoan sẽ không đối xử tệ bạc với cô. "
Thôi đi, chẳng lẽ cô ta muốn giới thiệu người làm ca đêm sao, một người so với một người còn xấu hơn, một người so với một người càng hung dữ, tôi mới không cần giới thiệu!
Sau khi được cởi trói, độp đọp độp, đạo hữu lắc người di chuyển cái ghế xích tới tới gần, khuôn mặt tươi cười nịnh nọt Mai Di: "Lão phù thủy, bà cũng thuận tiện giúp tôi cởi trói một chút đi! "
Mai Di mặt lập tức trầm xuống dưới: "Anh nói ai là lão phù thủy vậy! "
Nói xong, cô ấy đạp một cái vào cái ghế của đạo hữu, rồi kéo tôi đi ra.
Sau khi rời khỏi đây, cô ấy khóa lại cửa phòng giam, cầm theo bộ quần áo y tá hôm qua tôi mặc, nói với tôi: "Tối nay thả cô ra đi làm việc, nhưng mà ngày mai trước khi trời sáng, tôi đưa cô về lại đây. Cô cũng biết, nhân viên làm việc ban ngày và nhân viên làm việc ban đêm không giao tiếp, bọn họ cũng không biết chuyện của chúng ta. "
"Ừ. " Sau khi tôi thay xong quần áo, tôi hào hứng hỏi Mai Di: "Đêm nay chúng ta đi đâu? "
Mai Di trên mặt tràn ngập lo lắng nói: "Đi tìm lão Mạc. "
"Không Ai ca? Tìm hắn làm cái gì? "
Mai Di thở dài một hơi: "Hôm nay sau khi trở về, tôi vẫn luôn rất lo lắng, sợ cô sẽ xảy ra chuyện. Đến khi hôm nay tới đi làm, Khi tôi ở bên ngoài phòng của cô, tôi thấy rất nhiều dấu tay dính máu trên cửa phòng cô! Quả thực là vậy, cô đã bị quỷ theo dõi. "
Cô ấy nói rất đúng, đó chắc là những người tôi nhìn thấy ban ngày?
Tôi tò mò nói: "Hôm nay tôi ra ngoài, cũng không có nhìn thấy trên cửa ra vào có vết bẩn gì, tại sao có thể có dấu tay vậy? "
"Chỉ sợ những thứ kia ban đêm mới xuất hiện. "
"Ta mau mau đến xem! " Nói xong, tôi liền cao hứng mà hướng tòa nhà bện viện đi.
Mai Di tranh thủ thời gian kéo tôi lại, trách nói: "Cô cái đứa nhỏ này như thế nào đây? Bây giờ trời đã tối, chỗ đó là nơi mà cô có thể đến bây giờ hay sao? Đi thôi, trước tiên đi tìm lão Mạc, để xem có cách nào khác hay không? "
Tôi nói: "Sợ cái gì? Tôi có thủ hộ linh! "
Mai Di liếc mắt mắt một cái: "Vậy thủ hộ linh của lợi hại không? "
Tôi nghiêm mặt: "Rất là lợi hại! "
"Dù có lợi hại thế nào cũng không phải người! Đi thôi, đi tìm lão Mạc. " Mai Di cường ngạnh kéo tay của tôi, xem ra, tôi tránh không được việc phải đi tìm Không Ai ca.
10 phút sau, chúng tôi đến phòng bảo vệ.
Lần này Không Ai ca biết chúng tôi muốn tới, cho nên cũng không xem những video không thể miêu tả:3:3.
Sau khi chúng tôi vào cửa, chuông gió treo ở cửa vang lên linh đinh.
"??? " Tôi cùng Mai Di hoang mang mà ngẩng đầu, kì lạ,lúc chúng tôi tới cũng không có gió, tại sao chuông gió lại kêu lên?
"Xem ra là có khách đến. " Không Ai ca cười nhìn không khí nói.
Chẳng lẽ đó là Âm Thao?
Hừ, tôi biết ngay, hắn vẫn còn ở gần đây, chỉ là không hiện thân mà thôi!
Không Ai ca đôi với không khí cúi chào: "Người bạn này nếu như đã đến,còn không bằng hiện thân gặp mặt, chúng ta cũng có thể nói chuyện? "
~ yên tĩnh~
Không Ai ca thở dài một hơi, thò tay vào trong ngăn kéo cầm một lá bùa, sau khi dùng cái bật lửa đốt lên, miệng lẩm bẩm, sau đó ném ra phía cửa, phù trên không trung đốt thành tro tàn.
Nhưng——
Không có phản ứng.
Thật là lúng túng.
Tôi biết rõ anh ta đang làm cái gì, vì vậy tôi an ủi anh ta: "không sao đâu, tên kia chỉ là đang giả thần giả quỷ thôi, tôi gọi anh ấy cũng không đi ra đâu. "
"Khục khục. " Không Ai ca lúng túng lau lau đổ mồ hôi: "Xem ra thủ hộ linh của Tiểu La cũng không phải là thủ hộ linh bình thường..., bằng không thì tôi nhất định có thể gọi hắn ta ra. "
Tôi ha ha cười cười: "Đúng đấy, anh ta rất lợi hại. "
"Lợi hại......" Không Ai ca đột nhiên nhớ ra cái gì đó, ngưng trọng hỏi ta: "Tiểu la, Cô đã nhìn thấy thủ hộ linh rồi sao? Hắn ta là quỷ gì vậy? Nói tóm lại, thường thì thủ hộ linh sẽ là người lớn trong nhà đã qua đời của cô biến thành, không tính là lợi hại, nhưng nhất định sẽ rất tận tâm tận lực bảo vệ con cháu của mình. Nhưng bây giờ xem ra, chỉ sợ là thủ hộ linh của cô không là quỷ bình thường........."
"Nói như thế nào? "
"Có thể chống cự lại được bùa chú của tôi thì sẽ không phải là quỷ bình thường, mà quỷ lợi hại sẽ cam tâm tình nguyện làm thủ hộ linh chỉ có một khả năng. " Không Ai ca khẩn trương hỏi, "Tiểu la, cô có phải hay không..... cùng một con quỷ đó kết minh hôn rồi? "
"!!!!!- " Chuyện này mà anh ta có thể đoán được?
Không Ai ca nhìn phản ứng của tôi là hiểu: "Tiểu la à, cô minh hôn cùng quỷ, cô có hiểu rõ chuyện này hay không? Để Không Ai ca nói cho cô nghe một chút, cái việc minh hôn cũng không phải là việc nhỏ đâu, điều này nói rõ tương lai của cô sẽ không được phát triển quan hệ với người đàn ông nào nữa, cô còn trẻ như vậy, xinh đẹp như vậy, tại sao có thể cứ như vậy cùng một con quỷ rằng buộc cả đời? Cô nói cho tôi biết, con quỷ kia họ tên là gì, mộ phần ở nơi nào, về sau tôi rãnh rỗi, sẽ nghĩ biện pháp đi giúp cô giải trừ cuộc hôn nhân này, cho cô về sau có thể cùng người bình thường yêu thương. "
Khanh khách......Đoanggg!
Cái bàn sau lưng Không Ai ca bị nứt ra, vừa vặn một sấp lá bùa màu vàng rơi xuông đát, toàn bộ hóa thành tro tàn.
Sắc mặt Không Ai ca lập tức biến thành màu đen: "Ác quỷ......Ác quỷ!! hay cho ác qủy hung hung dữ! Vậy mà có thể thoáng cái có thể hủy đi nhiều pháp khí của ta như vậy, đây nhất định là Lệ quỷ hung ác, không thể sai được. Tiểu la..., phải giải trừ cái cuộc hôn nhân này, nếu không hắn ta sẽ hại cô! "
Đông!
Chiếc chuông gió treo trên cửa rơi xuống,trên mặt đất xuất hiện một cái hố.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.