Chương trước
Chương sau
Tôi vội vàng đeo mắt kính đeo lên.
"Bây giờ đeo lên cũng đã muộn rồi, Cái cô bé này tại sao lá gan lại lớn như vậy chứ? " Mai Di nhụt chí mà lắc đầu, "Được rồi, chúng ta đi tìm lão Mạc thôi. "
Tìm Không Ai ca?
Đã xảy ra chuyện rồi, không đi tìm viện trưởng, lại đi tìm bảo vệ Không Ai ca?
Tại sao lại thế?
Trong đầu tôi xoay quanh toàn là những câu hỏi. Mai Di cũng không nói với tôi chuyện gì, vội vã rời đi, rất nhanh chúng tôi đã đi đến phòng an ninh.
Đẩy cửa ra, Mai Di liền lớn tiếng nói: "Lão Mạc! Ta bị quỷ nhập vào người! "
Khi chúng tôi đến khiến cho Không Ai ca hốt hoảng giật mình, bởi vì......
Bởi vì ngay khi chúng tôi bước vào, tay anh ta giống như đang ở bên trong làm cái gì đó không thể diễn ta, tuy nhiên anh ta phản ứng rất nhanh mà che đi điện thoại, nhưng tôi vẫn là thấy được.
Ách, tôi cho rằng là anh ta chẳng qua là nhìn bên ngoài hèn mọn bỉ ổi mà thôi, không nghĩ tới ạnh ta trong ngoài như một.
Không Ai ca đỏ mặt lên, Cẩn thận mà nhìn một chút sắc mặt của Mai Di, tôi nghĩ Mai Di chắc là không có chú ý tới chi tiết nhỏ đó, dù sao thì bà ấy bây giờ cũng rất khẩn chương
"Ơ, đang bình thường, làm sao lại bị quỷ nhập vào người thế? Chẳng lẽ là tiểu Hy Hy không cẩn thận đã làm sai điều gì, khiến cho cô gặp rắc rối? " Không Ai ca giả bộ như chưa có chuyện gì cả, hỏi.
"Tôi không có... " Tôi cẩn thận nói.
Mai Di liếc nhìn tôi, cũng không có trách móc điều gì, mà là kể lại chuyện tối nay đi tuần tra một lần cho Không Ai ca. Anh ta sau khi nghe xong, đi đến trước mặt của tôi hỏi, con quỷ sau khi nhập vào cơ thể của Mai Di xong thì làm gì???
Tôi nói không có gì cả, chỉ là đã cứu tôi một cái rồi rời đi luôn.
Không Ai ca chỉ "Ahh" Một tiếng, quay đầu lại an ủi Mai Di nói: "Mai Di cô không cần lo lắng quá, thứ nhập vào cơ thể cô cũng chính là vì hy hy mà đến, hắn hẳn là thủ hộ linh các loại, sẽ không làm hại người đâu. "
"Không phải do tôi dẫn quỷ nhập vào người sao? " Mai Di vẫn còn đang sợ hãi.
Không Ai ca nói: "Không phải. "
"Chuyện này..., vậy là tốt rồi. " Mai Di lúc này mới yên lòng lại, sau đó tôi mới biết được, khi Mai Di vừa đến bệnh viện làm việc, vô tình phạm vào quy định, bị quỷ nhập vào người, may mắn là phát hiện được kịp thời, được người ta cứu khỏi, nếu không thì đã sớm chết, và tôi cũng sẽ không biết bà ấy.
Không Ai ca nói: "Nếu cô đã không yên tâm, vậy không bằng hỏi hy hy đi, xem cô bé có biết là con quỷ nào đang bảo vệ cô ấy không? "
Thực ra, lúc Không Ai ca nói đến thủ hộ linh, ta đã nghĩ ra ngay là ai rồi.
Tại âm phủ, ngoại trừ Âm Thao bảo vệ tôi ở bên ngoài, còn có ai sẽ bảo vệ tôi?
Hơn nữa càng nghĩ lại càng thấy rõ quỷ nhập vào người Mai Di giống như anh ta, Lúc bắt đầu tôi g không nhận ra Mai Di đã bị quỷ nhập vào người, là bởi vì cả hai người đều có khuôn mặt lạnh lùng, mà Âm Thao nhìn người khác với ánh mắt sắc bén, khi đó "Mai Di" Ánh mắt đúng là sắc bén vô cùng tất nhiên đó là khi nhìn "Người khác". Đúng vậy, Âm Thao nhìn tôi sẽ không sắc bén như thế, đương nhiên là cũng không phải ánh mắt đưa tình, anh ta vẫn là một tên ngố tình!!!!
Không phải là đã nói, anh ta bận rộn nhiều việc, không có cách nào khác đi cùng tôi sao? Làm sao lại lén lún ở bên cạnh bảo vệ tôi vậy?, lại đang tính toán chuyện gì đây?
Đàn ông, đúng là kiểu ngạo!!!!
"Hình như đó là một người bạn của tôi, mọi người cũng không cần hỏi thêm nữa, tôi đã nghĩ ra là ai rồi. " Tôi xua tan đi sự nghi ngờ của họ, Mai Di đã có tuổi, tính tò mò cũng không quá nặng nề nên không tiếp tục hỏi nữa.
Nhưng bà ấy rất nhanh liền trở lại tính cách của mình, bắt đầu dạy bảo tôi: " Cái đứa nhỏ này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Lúc trước khi đi tuần tra buổi tối, ta không phải là đã dặn đi dặn lại, bảo cô đừng có với bất cứ ai trả lời, tại sao cứ phải chạy đi nói chuyện làm gì? Không may đó không phải là......"
Bà ấy đột nhiên không nói nữa, có vẻ như là ý thức được chính mình sắp lỡ miệng.
Tôi thấy được tin tức sắp bị lộ, hỏi: "Không may cái gì? "
"Không có gì. " Mai Di thở dài một hơi, nói: "May mắn hôm nay không chuyện gì xảy ra, đợi tí nữa ta dẫ đưa cô trở về phòng bệnh, tối nay khóa cửa sớm một chút, cho dù có nghe được âm thanh gì cũng đừng mở cửa! "
"Nhưng bà đang lo lắng về chuyện gì vậy?? " Tôi nghiêng đầu, ý định tiếp tục moi thông tin: "Lúc nãy khi rời khỏi tôi còn nhìn thấy được, bên trên lưới sắt treo rất nhiều người đó..., bọn họ còn bị thương, hay chúng ta đi gọi bác sĩ đi giúp bọn họ? "
Sắc mặt của Mai Di lại lần nữa tái nhợt!
Mà Không Ai ca ánh mắt cũng trở nên kỳ lạ: "Cô, Cô làm sao thấy được? "
"Tôi đã tháo mắt kính ra. " Tôi cùng lời nói đi đôi với việc làm, lấy mắt kính tháo ra: "Tôi nhìn thấy những thứ...Nó cũng không phải người??? Những người đang nhập viện ở đây vẫn là người sống sao????Cái bệnh viện này có phải là nhà tù trông giữ các quỷ hồn không? "
Khi sắp tiếp cận được sự thật, tôi rất phấn khích!
Không Ai ca kinh ngạc nói: "Cô không sợ hãi sao? "
Tôi lắc đầu.
"Cũng đúng, cô nói như thế nào cũng là người bị cả nước truy nã vì tội phạm giết người biến thái, đã nhìn thấy một sự việc lớn như thế, làm sao có thể vì một chút chuyện nhỏ như này mà sợ hãi chứ? " Không Ai ca nói.
Tôi mỉm cười cay dắng: "Tôi chính là bị oan uổng! "
Nhưng nếu so sánh với việc nhìn thấy ở ngay trước mặt mặt mình có người bị cắt thành hai đoạn thì, những thứ dính trên lưới sắt kia đúng thật là chuyện nhỏ, dù cho là máu tươi chảy đầm đìa, xác chết cũng vẫn còn "nguyên vẹn", đúng không?
Không Ai ca thở dài một hơi, nói: "Cũng là lúc nên nói cho cô biết sự thật. Bệnh viện của chúng......Không phải nhà tù. "
Tôi "Ồhhh" lên một tiếng, nghĩ đến lưới sắt bao quanh bệnh viện, nhớ đến hình ảnh của quỷ đang nhảy múa, còn có những con quỷ đã bị lưới sắt chọc vào máu thịt tung tóe vẫn còn cố gắng giãy dụa để chạy ra khỏi tấm lưới sắt đó—— "Không phải nhà tù,thì đó là cái gì? "
"Chính là bệnh viện roài. " Không Ai ca nhún nhún vai: "Người có người điên, quỷ cũng có quỷ điên. Không, chính xác mà nói, phần lớn quỷ hồn đều bị điên! "
What???????
Không Ai ca nở ra một nụ cười: "Cô bé La, cô tưởng là quỷ sẽ không có bệnh sao? Bọn họ cũng sẽ phát bệnh. Hơn nữa bọn họ ngày thường phát bệnh, chính là thất tâm phong!
Thất tâm phong......
Tôi ngửa mặt lên trần nhà, trong đầu nhanh chóng tìm kiếm từ ngữ giải thích, nếu như tôi nhớ không nhầm, hôm nay đọc được trong tiểu thuyết của Tiểu Tinh có một đoạn giải thích:
Thất tâm phong là một loại bệnh tâm lý, phát bệnh ở thần kinh đại não, do năng lực chịu đựng của tâm lý nhỏ hơn áp lực bên ngoài, do đó xuất hiện tâm lý, hành động, ý chí trở nên bất thường.
Tôi lại nghĩ đến tối hôm qua trên đường trở về bệnh viện, giữa đường gặp phải nữ quỷ kia......
Àiiii, vốn lúc đầu còn thấy bình thường, ai ngờ càng nghĩ càng cảm thấy nữ quỷ kia cùng với khi tôi nhìn thấy những người ở trong bệnh viện giống đến 99.99%.........
"Ừm! " Tôi gật đầu đồng ý với những gì Không Ai ca đã nói.
Không Ai ca cười hỏi: "Cô không phải là nghĩ tối nay nhìn thấy quỷ, sẽ cho rằng tất cả bệnh nhân nằm viện đều là quỷ chứ? "
"Chẳng lẽ không đúng sao? "
"Nếu như tất cả đều là quỷ, vậy là cô là gì? " Không Ai ca cười hỏi: "Cô lúc đó chẳng phải cũng là người bênh nằm viện sao? "
"Ách......"
"Cho nên, thực ra là những người ở viện, một nửa là người, một nửa là quỷ. "
Lặng thinh!!!!
Cái này vẫn còn được?
Nếu như một người nghe được ở một nơi bên trong tất cả là người bệnh tâm thần, người đó có thể rất nhạc nhiên, nhưng sẽ không sợ hãi;
Nếu như một người nghe được ở một nơi bên trong tất cả đều là quỷ, người đó có thể sẽ sợ hãi, nhưng sẽ không kinh ngạc.
Nhưng nếu như người quỷ đều lêu lổng cùng một chỗ thì sao?
Đương nhiên là quá sốc rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.